CAN ĐẢM CÃI SẾP - Trang 175

khoản đầu tư này ít rủi ro hơn thực tế, và điều này sẽ nguy hiểm
cho tương lai của họ.”

“Anh có thể nghĩ rằng, chính nỗi sợ hãi của nhân viên trước cơn

tức giận của anh khiến họ làm những gì anh muốn, nhưng thực ra
họ làm như vậy là do quyết tâm và cam kết của anh đấy. Cơn tức
giận chỉ làm xói mòn đi sự sẵn sàng ủng hộ anh và tổ chức mà thôi.”

Kiêu căng làm tăng thêm mức độ nguy hiểm cho những người đã

trải nghiệm sự thành công. Nó được định nghĩa là “sự xấc xược, ngạo
mạn do niềm tự hào thái quá sinh ra”. Nó có thể là liều thuốc kịch
độc cho nhà lãnh đạo và mục đích chung.

Trong lịch sử và trên báo chí hàng ngày, có rất nhiều ví dụ về

sự kiêu căng dẫn đến gục ngã, về những cuộc đời đã từng thành
công nhưng lại bị hủy hoại bởi hành vi tự đánh bại mình: các nhà tỷ
phú vào tù, các giám đốc điều hành bị lật đổ bởi các cuộc nổi loạn
trong phòng họp, các nhân vật tầm cỡ quốc gia ê mặt bởi những
thành kiến thốt ra trong khi đọc diễn văn trước công chúng, các
nhà lãnh đạo nghiệp đoàn bị đóng gông vì biển thủ công quỹ, những
người nổi tiếng chết vì dùng ma túy quá liều. Chúng ta có thể cần
phải nhắc nhở nhà lãnh đạo về các câu chuyện đau đớn đó. Mỗi
hình thức ngạo mạn đều có ví dụ của nó, có những cảnh báo cho
những người khác. Những người trong các ví dụ này đều đã một thời

các vị trí cao quý, vì quá thành công nên họ đã không chú ý đến

những lời cảnh báo cho đến khi họ sụp đổ hoàn toàn.

Nếu có khi nào cần đến lòng can đảm, thì đó là khi những

người thừa hành cần đối đầu với các nhà lãnh đạo vô cùng tự tin,
những người đang ở đỉnh cao sự nghiệp, và nói với họ rằng chiếc du
thuyền dài hàng mấy chục mét của họ sắp va phải dãy san hô
ngầm và sẽ chìm, nếu họ không có sự thay đổi căn bản trong cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.