Đôi khi, điều tốt nhất mà một người thừa hành can đảm có thể
làm trong tình huống này là đóng khung vấn đề liên quan đến
chính sách ngăn chặn rủi ro.
“Tôi khuyên anh nên thiết lập một nhóm đặc nhiệm để kiểm tra
các rủi ro trong chiến lược của chúng ta và xác định các biện pháp
giảm nguy cơ mà chúng ta gặp phải.”
“Phần thưởng cho sự thành công trong sáng kiến này là rất lớn.
Cần thận trọng để giảm thiểu rủi ro bằng cách thực hiện các hành
động sau đây.”
Nếu rủi ro có vẻ quá lớn đối với tình trạng lập lờ nước đôi này,
thì cách tiếp cận ngược lại sẽ ổn thỏa, đó là ngăn cản mục tiêu.
“Mặc dù các cơ hội thất bại là tương đối nhỏ, nhưng mức độ thiệt
hại tiềm năng sẽ là rất lớn, và nó có thể làm hủy hoại thương hiệu
của công ty, hoặc thậm chí hủy diệt cả công ty nữa. Do đó, chúng tôi
khuyên anh nên thay đổi tiến trình mà vẫn giữ được những mục tiêu
mà anh đang phấn đấu.”
“Tiềm năng thiệt hại về [danh tiếng, chính trị, tài chính] là rất
nghiêm trọng, đến mức nó có thể tạo ra phản ứng dữ dội lan rộng và
thậm chí là kết thúc một sự nghiệp. Vì vậy, chúng tôi mong anh xem
xét về những điều chỉnh sau đây để có thể lấy lại thế chủ động.”
Cả hai cách tiếp cận đều cần được trình bày với phân tích chặt
chẽ và được hỗ trợ về chính trị đủ nhiều để có thể được xếp lên
hàng đầu. Chính hành động đưa nguy cơ tiềm năng vào hồ sơ ghi
nhận có thể là đủ để khiến cho cho một nhà lãnh đạo tạm dừng và
xem xét lại vấn đề.
Lý tưởng nhất là, một người thừa hành can đảm tìm được ra
những ý tưởng đột phá với tiềm năng tích cực đáng kể để thu hút sự