CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 227

“Vâng.” Cô ta nói, đầu vẫn cúi thấp và giọng nói nhỏ nhẹ. “Thằng bé

không có nhà.”

“Chị có biết cậu ta đang ở đâu không?” Faz hỏi.
Cô ta lại thở dài cái nữa rồi ngẩng lên nhìn họ. “Gì cơ?”
“Chị có biết cậu ta đang ở đâu không?”
“Lúc nãy nó đã gọi điện cho tôi lúc tôi ở chỗ làm. Nó nói nó sẽ về nhà.

Tôi không biết nó nói thế là có ý gì. Tối qua nó không về nhà.”

“Chúng tôi có thể vào trong không?” Faz hỏi.
“Các anh muốn gặp nó làm gì?” Người phụ nữ hỏi.
“Vì Allie Marcello.” Del nói.
Cô ta nhíu mày. “Cô bé học cùng trường với nó?”
“Đúng vậy.” Del nói.
Đôi mắt người phụ nữ di chuyển qua lại giữa Del và Faz. “Các anh muốn

nói chuyện gì về cô bé ấy?”

“Con bé đã bị sốc ma túy.” Del nói. “Nó đã chết.”
“Tôi biết.” Người phụ nữ nói. “Tôi đã đến dự đám tang. Tôi đã thấy anh

ở đó.” Cô ta nói với Del. Nghe giọng cô ta có vẻ mệt mỏi và chán chường
nhưng vẫn cố gắng chịu đựng. “Tại sao các anh lại muốn nói chuyện với
Jack?”

“Chúng tôi muốn hỏi con trai chị xem cậu ta biết gì về cái chết của cô

bé.” Faz nói.

“Các anh nghĩ nó có liên quan đến cái chết của Allie sao?”
“Chúng tôi nghĩ cậu ta có thể có thông tin liên quan đến việc cô bé bị sốc

ma túy.” Faz nói.

Người phụ nữ ngẫm nghĩ về câu nói ấy trong một thoáng. Rồi cô ta nói:

“Mời vào.”

Họ bước vào trong nhà và đóng cửa lại. Căn phòng khách có vẻ lạ

thường nhưng ấm cúng. Có một cái ghế xô pha và một chiếc ghế thường
đối diện với một cái ti vi. Trên xô pha có một cái chăn và một tờ báo đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.