CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 23

Seattle, và chẳng cần ai phải nói ra, họ cũng biết rằng mình đang đứng ở
một cộng đồng mà người Mỹ gốc Phi chiếm đại đa số.

Williams gật đầu. “Các sếp lớn muốn một đội điều tra án mạng tham gia

vụ này.” Ông nhìn Jensen. “Tôi không hề có ý xúc phạm các anh đâu đây
nhé.”

“Không vấn đề gì.”
“Đây là chuyện liên quan đến chính trị.” Williams nói. “Chúng ta sẽ làm

việc cùng TCI.”

“Anh thấy như thế có ổn không?” Tracy hỏi Jensen.
“Tôi đâu có quyền quyết định, nhưng theo ý tôi thì càng đông càng vui,

mặc dù chuyện này chẳng có gì là vui vẻ cả.”

“Chuyện xảy ra thế nào?”
“Chiếc xe hơi đã tông trúng cậu bé. Đôi giày chơi bóng rổ của cậu ấy

còn văng đến ba mét.”

“Tôi đoán là cậu bé chẳng có giấy tờ tùy thân gì?” Tracy hỏi.
Jensen hất cằm về phía một nhóm cả đàn ông lẫn phụ nữ đang đứng ở

góc đường. “Đúng thế, nhưng một trong các nhân chứng nói nạn nhân tên
là D’Andre Miller.”

“Anh ta có tận mắt chứng kiến vụ tai nạn không?” Tracy hỏi.
Jensen lắc đầu. “Không. Anh ta đang đi bộ trên đường South Henderson

thì nghe thấy một tiếng uỵch. Cô biết như thế nghĩa là thế nào rồi đấy.”

Tracy biết. Phần lớn các nhân chứng của một vụ tai nạn xe cộ không

giúp ích được gì. Họ thường hợp tác rất nhiệt tình, nhưng đa số họ không
tận mắt chứng kiến vụ va chạm. Họ chỉ nghe thấy tiếng động và nhìn thấy
hậu quả sau đó mà thôi. Tâm trí họ sẽ phỏng đoán những gì họ không nhìn
thấy, mà điều đó thường mâu thuẫn với bằng chứng xác thực thu được ở
hiện trường, vì vậy nếu vụ việc được đưa ra tòa thì nhân chứng ấy lại thành
ra gây trở ngại hơn là giúp ích.

Jensen chỉ một người đàn ông khác ở góc đường. “Người đàn ông đó

đang lái xe về nhà và dừng lại khi nhìn thấy xe cảnh sát. Anh ta nói cậu bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.