CĂN PHÒNG CẤM - Trang 58

rằng ông đi nhờ xe đó để đến đây …
Thảo ngước mắt nhìn khuôn mặt căng thẳng lo âu của Nguyên:
- Nguyên, em muốn đi đến kết luận gì? Em nghi rằng ông Mạnh không hề
ra về? Ông ta bị mấy cái cây kia nuốt mất rồi ? Thật vớ vẩn…!
- Vậy thì chị trả lời thế nào về việc mấy món này bị cất giấu ở đây?
Thảo không có thời giờ để trả lời …
…Hai đứa nó như bị nghẹt thở vì có tiếng chân nặng nề đang bước trên các
bậc thang lầu đi xuống đây ….
o O o


- 15 -

Nhanh như con sóc lúc nãy, Thảo nhảy phóc lên chiếc thùng dưới cửa sổ,
rồi trườn mình thoát ra ngoài. Dù khung cửa có hơi hẹp nhưng rốt cuộc
Thảo cũng lăn mình được trên bãi cỏ . Thảo quay người lại giúp Nguyên
đang chui ra một cách khó nhọc. Thảo thầm cám ơn con sóc đã vô tình chỉ
cho chị em nó lối thoát độc nhất này.
Không khí bên ngoài thật thoải mái, trong lành nếu so với bầu không khí
hầm nóng trong tầng dưới hầm kia. Hai chị em thở hổn hển, quì gối hẳn
xuống nhìn qua khung cửa sổ . Nguyên thì thầm:
- Ai đang bước xuống vậy?
Thảo không cần trả lời vì cả hai đã nhận ra cha chúng nó đang sừng sững
dưới vùng ánh sáng chói loà của phòng thí nghiệm. Ông quét mắt dò xét
khắp nơi.
- Tại sao ba trở về đột ngột vậy?
Thảo đưa một ngón tay lên môi, ra hiệu cho Nguyên giữ im lặng, rồi đứng
dậy kéo em đi về hướng cửa phía sau nhà.
- Đến đây, nhanh lên!
Hai chị em lẻn vào nhà bếp vừa đúng lúc ông Bình từ dưới kia đi lên, vẻ
mặt trầm ngâm. Nhìn thấy Thảo và Nguyên, ông nói:
- À! Hai đứa đây rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.