CĂN PHÒNG CẤM - Trang 59

- Chào ba! – Thảo cố nói với một giọng hết sức tự nhiên- Ba làm xong việc
ông Hà nhờ rồi à ?
- Chưa xong… nhưng vì thiếu vài món dụng cụ nên ba trở về lấy – Ông
Bình vừa trả lời vừa soi mói nhìn vào mặt hai đứa con với một vẻ nghi ngờ
– Hai đứa ở đâu về vậy?
- Dạ, tụi con chơi ngoài sân trước. Nghe tiếng cửa sau mở, tụi con chạy vào
ngay.
Nét mặt ông Bình chợt đanh lại, ông lắc đầu:
- Từ xưa đến nay, chưa bao giờ hai đứa con nói láo với ba. Ba biết các con
lại đi xuống dưới kia nữa …Bằng cớ là cửa thang lầu mở toang.
Nguyên chống chế:
- Con và chị Thảo chỉ muốn nhìn qua cho biết thí nghiệm của ba đến đâu
thôi!
-…Đồng thời tụi con đã tìm thấy cái áo và cà-vạt của ông Mạnh dưới đó.
Ba có thể cho con biết chuyện gì đã xảy ra cho ông ấy không?- Thảo buột
miệng hỏi .
- Hả? Cái gì?
Câu hỏi đột ngột của Thảo khiến ông Bình sửng sốt một khắc.
- Con muốn hỏi tại sao ông ấy lại cởi áo và cà-vạt để lại dưới ấy?- Thảo lập
lại.
- À…à.. Ông Mạnh cảm thấy nóng .. Con biết đó.. ba phải giữ nhiệt độ và
độ ẩm ở phòng làm việc rất cao. Vì vậy ông ta chịu không được nên cởi áo
và tháo cà-vạt ra để trên bàn. Rồi khi ông ta ra về đã quên lấy lại.
Nói xong, ông Bình cười to:
- Ba nghĩ ông Mạnh cảm thấy ngẩn ngơ vì kết quả những thí nghiệm ba
trình bày cho ông ta thấy…nên việc bỏ quên đồ vật như vậy cũng không có
gì đáng ngạc nhiên . Sáng nay, ba đã điện thoại nhắc và lát nữa đây sau khi
làm xong việc bên nhà ông Hà, ba sẽ đến nhà ông Mạnh để trả lại mấy món
ấy.
Thảo nhìn thấy một nét cười vui vẽ ra trên khuôn mặt của Nguyên . Thảo
cũng cảm thấy nhẹ nhỏm vì biết được ông Mạnh vẫn bình an. Thảo thầm
nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.