CĂN PHÒNG RIÊNG - Trang 16

chính thống của cái kia. Chẳng có gì thay đổi, chẳng có gì khác biệt,
ngoại trừ - ở đấy tôi lắng nghe với cả hai tai, không phải những gì
đang thốt ra từ miệng mọi người, mà là tiếng thì thầm bảng lảng từ
đằng sau vọng ra. Vâng, đúng là nó - sự thay đổi nằm ở đấy. Trước
chiến tranh, tại bữa tiệc như vậy, nội dung câu chuyện giữa những
người có mặt lúc đó cũng y như bây giờ, khác chăng là thanh âm của
giọng nói, bởi ở thời đó, giọng nói của người ta như được đệm bởi
âm thanh vo ve nào đó, không mạch lạc rõ ràng mà nghe như tiếng
nhạc, nó gây khích động và khiến ý nghĩa của ngôn từ như đổi khác.
Có cách nào chuyển những âm thanh vo ve đó sang chữ nghĩa được
không? Có lẽ là được với sự giúp đỡ của nhà thơ. Cạnh tôi là cuốn
sách và tôi thờ ơ giở đến chỗ có bài thơ của Tennyson. Tôi nghe
Tennyson cất lên tiếng hát:

Lăn xuống giọt nước mắt tuyệt mĩ
Từ cổng hoa nồng nàn
.
Nàng đang đến, con chim bồ câu, người yêu dấu của ta;
Nàng đang đến, cuộc đời ta, định mệnh của ta;
Đóa hồng đỏ thắm kêu lên, ”Nàng đến gần lắm, nàng đến gần lắm rồi”;
Và đóa hồng trắng khóc than, “Nàng đến quá muộn”;
Đóa phi yến lắng tai, “Tôi nghe tôi nghe”;
Và đóa huệ thì thào, “Tôi chờ.”
Có phải đó là những gì đàn ông và cả đàn bà nữa thì thào trong

những bữa tiệc trưa thời trước chiến tranh?

Lòng tôi như con chim đang hót
Tổ nó trên máng nước
;
Lòng tôi như cây táo
Với những quá to trĩu cành
;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.