CĂN PHÒNG RIÊNG - Trang 22

khi nguồn hàng không thiếu và những người thợ mỏ chắc hẳn đang
ngồi dùng bữa. Tiếp theo là mận khô và bánh sữa. Và nếu có người
nào than phiền mận khô - ngay cả khi được bánh sữa đỡ cho - không
phải là rau trái ngon ngọt (nó không phải là hoa quả) và xơ cứng
như trái tim kẻ bủn xỉn, tươm ra chất nước lỏng như máu kẻ bủn xỉn
suốt tám mươi năm không hề biết mùi rượu cùng sự ấm áp là gì,
cũng chưa hề biết giúp đỡ người nghèo khó, thì người ấy nên nhớ là
có những người mà ngay cả quả mận khô cũng được lòng từ thiện
của họ ban ơn. Kế đó là bánh quy và phô mai, đến đây bình nước
được chuyền tay liên tục, bởi bánh quy rất khô, và đây là loại bánh
quy thứ thật. Xong. Bữa ăn chấm dứt. Mọi người ai nấy lạo xạo xô
ghế đứng dậy; cửa ra vào vung viêng và chẳng bao lâu gian đại sảnh
sạch sẽ, không còn dấu vết món ăn nào, hiển nhiên đã sẵn sàng cho
bữa sáng ngày mai. Dưới hành lang và trên cầu thang, những người
Anh trẻ tuổi chân bước mạnh và miệng hát vang. Và một người
khách, một người lạ nơi đây (bởi ở Fernham tôi cũng chẳng có thẩm
quyền gì hơn khi ở Trinity hay Somerville hay Girton hay Newnham
hay Christchurch) phải nói như thế nào, “Bữa ăn tối thật chẳng ngon
miệng tí nào”, hoặc là (lúc này tôi đã ngồi với Mary Seton trong căn
phòng riêng của cô) “Bọn mình ăn riêng trên này không được sao?”.
Nói như thế hẳn tôi phải là kẻ tọc mạch, thích soi mói bí mật kinh tế
của ngôi nhà, bởi dưới mắt kẻ lạ, nó như mang khuôn mặt tươi vui
và hùng dũng. Không, chẳng đời nào người ta có thể nói như thế. Và
quả nhiên, câu chuyện có chiều buồn chán, kém thú vị. Cơ thể con
người, tim, óc, thể xác, trí tuệ, tất cả hòa quyện vào nhau thành một
khối, chẳng phần nào tách biệt riêng rẽ được và chúng sẽ như thế cả
triệu năm nữa, bởi vậy, bữa tối vô cùng quan trọng khi nó định đoạt
câu chuyện sau bữa ăn sẽ thú vị hay buồn chán. Người ta chẳng thể
nào nghĩ suy cho sâu sắc, yêu đương cho nồng nàn, thậm chí ngủ
cho ngon giấc nếu không có bữa ăn ngon. Ngọn đèn nơi sống lưng
không lóe sáng nổi với thịt bò và mận khô. Có lẽ, tất cả chúng ta đều
lên thiên đường, và hi vọng Vandyck sẽ đón chúng ta ở ngã rẽ sắp
đến - đó là trạng thái lờ mờ, đờ đẫn trong đầu óc, kết quả của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.