CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 139

- Đây không phải là chuyện để bàn cãi với bất cứ ai, nhưng nó

làm anh rối óc....Và chắc anh bấn loạn hơn nếu anh biết rằng một cú
điện thoại suýt nữa khiến em rời buổi dạ vũ. Chẳng nghe ai nói,
anh...

- Anh im đi, Lucy nói, mắt vẫn không rời bức tranh, ở đây tai

vách mạch rừng. Chẳng phải chuyện hẹn hò gì, em cam đoan với
anh như thế !

Mark gật đầu và bước ra khỏi phòng, thái độ như đang cố nén

cơn giận, ở ngưỡng cửa, anh ra dấu cho Partington và ông này, sau
khi khoát tay cáo lỗi với những người chung quanh, bước theo anh
ta vào hành lang.

Trong cái khoảnh khắc đó, Stevens thầm nghĩ chẳng hiểu

Brennan chịu ngưng chưa hay đang chuẩn bị để tiếp tục tấn công.

Lucy nhìn xuống và mỉm cười.

- Thưa ông Brennnan, nàng nói, xin ông thứ lỗi cho. Nói tiếng

Pháp như thế quả là một tật xấu, tựa như khi ta nói một vài từ gì đó
trước trẻ con và không muốn cho chúng hiểu. Nhưng đây cũng là
chuyện tầm thường thôi và tôi nghĩ ông cũng hiểu hết chứ.

Hiển nhiên, Brennan tỏ ra có thiện cảm với Lucy thấy rõ.

- Thưa bà Despard, trông bà có vẻ rất bận tâm về cú điện thoại

đó. Riêng tôi thì không, tôi cam đoan với bà như thế. Tôi chẳng biết
rõ về chuyện này, nhưng tôi không tìm cách bới móc nó vào lúc này.
Chúng ta còn nhiều chuyện quan trọng khác..

- Nhưng, còn chuyện gì nữa ? Lucy thốt lên. Đây chính là điều

mà tôi muốn hỏi ông. Câu chuyện này đầy

rẫy cả quỉ ma, những

điều vô lý và kỳ cục mà không kém quái đản là vụ cái xác của bác
Miles biến mất - vì thế, tôi chẳng hiểu ông bắt đầu từ đâu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.