CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 140

- Bằng cách tìm lại cái xác, đó là chuyện đương nhiên, Brennan

nói. Chúng ta không thể làm khác hơn. Có thể là ông bác đây bị đầu
độc, và kẻ sát nhân sau khi biết rằng ông Despard khai quật hầm
mộ, đã ra tay trước. Và như thế, chúng ta không thể kết luận đây là
một vụ đầu độc nếu chúng ta không tìm ra cái xác. Và xin bà chớ hỏi
tôi rằng vụ đánh cắp xác diễn ra như thế nào bởi vì tôi chưa tìm thấy
cái ngõ bí mật dẫn vào hầm mộ... ít ra là trong lúc này !

Ông ta cau mày, quay sang Stevens:

- Dầu sao, tôi xin cung cấp cho ông một tin tức nho nhỏ... miễn

phí. Tôi biết rằng bốn người các ông cạy hầm mộ đêm nay, không có
dính dáng gì đến chuyện lấy cắp cái xác. Nếu sáng nay các ông mà
thuật lại cho tôi về cái chuyện lầm lẫn đó, có lẽ tôi nghĩ rằng các ông
dựng chuyện, nhưng tôi cho người theo dõi các ông, và tôi biết đây
là chuyện có thật.

- Vâng, Stevens nói, đây là cơ may duy nhất của chúng tôi.

Lucy tỏ vẻ khó chịu:

- Nhưng đại úy xúc tiến việc tìm kiếm như thế nào ? Nàng

hỏi.. Ông sẽ cho đào hố...

- Tôi sẽ làm thế, nếu cần thiết, Brennan nói, nhưng tôi không

tin là phải đến nỗi như thế. Có rất nhiều khả năng là cái xác hiện
đang ở trong nhà, ông bình thản kết luận.

- Trong nhà ? Stevens hỏi lại, ngạc nhiên chẳng hiểu vì sao..

- Đúng thế. Hẳn phải có một cái ngách bí mật nào đó ăn thông

vào hầm mộ cũng như có một cánh cửa giấu kín ở trong phòng của
ông Miles. Theo tôi nghĩ thì hai lối đi này ăn thông với nhau.

- Gợm hẵng, đại úy ! Bộ ông nghĩ rằng người đàn bà đó, sau

khi mang đến cho ông Miles một tách asenic, quay ra bằng một lối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.