CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 203

Không, chẳng phải Tom phẫn nộ mà chính tôi. Tôi quá giận và nói
với Mark rằng tôi không muốn thấy anh nữa. Thế là Mark tin ngay !

- Trời ! Marie thốt lên trước sự ngạc nhiên của chồng nàng.

Sao chị lại nóng nảy như vậy ? Phải chăng vì Mark ăn ở với người
con gái đó cách đây những mười năm ? Lucy thân mến, chị hãy
kiếm cho tôi một người đàn ông không hề biết lăng nhăng và tôi
cam đoan với chị rằng đó chẳng phải là một người chồng lý thú ! Và
hơn nữa, chuyện đó quá xa xưa rồi ! Sở dĩ Mark xử sự như thế với
Partington (đúng, hành động như thế thì tệ thật) là cũng chỉ vì anh
quá nể chị. Đó là điều mà theo tôi là đáng kể nhất trong toàn bộ vụ
này !

Stevens pha cho Lucy một cốc martini. Nàng vội vã cầm lấy và

trước khi kịp uống, nàng ngập ngừng:

- Tôi sợ rằng từ bấy lâu nay, nhà tôi vẫn liên hệ với cô ấy.

- Có phải Jeanne e White ?

- Vâng.

- Và hẳn nhiên là Ogden, Stevne nói với vẻ khôi hài chua chát,

đã gieo vào đầu chị ý tưởng này

? Theo tôi thì cần phải nhốt hắn lại.

Từ lâu nay, hắn che giấu bản chất hung ác của hắn dưới một vẻ bề
ngoài hiền hòa hầu được hưởng phần gia tài của ông bác và giờ đây,
sau khi đạt được ý nguyện, hắn không còn kềm chế nữa.

Lucy lo lắng nhìn chàng và nói:

- Này Ted, anh còn nhớ cú điện thoại bí mật suýt nữa khiến tôi

phải rời bỏ buổi dạ vũ ở St-David và mất đi chứng cứ vắng mặt ? Đó
là một cú điện thoại nặc danh...

- Như thế nghĩa là Ogden ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.