CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 28

lại Despard Park, nơi mà anh rất thích, anh thường mặc một chiếc áo
khoác dùng để đi săn, bên trong là chiếc áo sơ mi bằng dạ, một quần
nhung ống túm có đường viền chạy dọc theo hông và mang ủng
cao.

Despard nhìn quanh, xoay xoay chiếc mũ trên tay:

- Rất tiếc phải làm phiền anh như thế này, nhưng tôi không

đừng được vì một chuyện vô cùng quan trọng và không thể trì
hoãn...

Anh ta quay sang người đàn ông đi cùng. Ông ta có vẻ to con

hơn anh, nhưng không cao bằng. Khuôn mặt của ông, với những nét
cương nghị trông dễ mến, mặc dầu với cái nếp nhăn đào sâu giữa
cặp lông mày. Ông ta khoác một chiếc áo ba-đờ-xuy dày, trang
trọng. Đúng là một con người mà ta khó quên.

- Xin giới thiệu với anh, đây là người bạn của tôi, một bác sĩ...

Ông Partington, Despard linh hoạt nói tiếp trong khi người kia vẫn
bình thản. Này Ted, chúng tôi muốn được trao đổi riêng với anh. Có
thể là câu chuyện sẽ kéo dài nhưng theo tôi, nếu anh biết được vấn
đề này quan trọng như thế nào, hẳn anh sẽ không phiền khi bị kéo
dài thời giờ...

- Chào Mark ! Marie nói, mỉm một nụ cười quen thuộc. Đúng

đấy, chúng tôi sẽ chờ cơm, không sao cả. Mời tất cả hãy sang phòng
làm việc của Ted.

Sau những lời giới thiệu vội vã, Stevens đưa hai người đàn ông

về phòng làm việc của chàng, ở đầu bên kia hành lang và họ bước
xuống hai bực thang để vào. Đây là một căn phòng rất hẹp nên với
ba người, họ đã choán cả phòng. Mark cẩn thận khép cửa lại tựa
lưng vào đó:

- Ted,

Mark

nói, bác Miles của tôi bị thảm sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.