CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 78

Stevens nhìn bạn mình. Chàng buột miệng nói ra điều đó, mặc

dầu nghĩ rằng mình có thể kiểm soát lời ăn tiếng nói, và đây không
phải là cái chữ mà người ta thường dùng. Chàng bỗng nhớ đến tập
bản thảo của Cross và bài viết “Vụ án của người tình không - chết”.
Phải chăng đây là một hồi ức về bài đọc đó ?

- Tôi muốn hỏi anh điều đó, Mark nói, bởi vì tôi chưa từng

nghe ai sử dụng một từ ngữ như thế. Thường thì người ta nói “ma”,
“hồn về”, “yêu quái” hay ngay cả “ma cà rồng”, nhưng riêng từ
“những người-không-chết”! Vâng, tôi chỉ biết có một người...

- Ai thế ?

- Chính bác Miles, mới lạ chứ. Điều đó xảy đến trong một buổi

trò chuyện giữa tôi và Welden, cách đây hai năm. Bạn còn nhớ
Welden ở đại học chứ ? Tốt, vậy thì, vào một buổi sáng thứ bảy, khi
chúng tôi đang ngồi trong vườn và câu chuyện xoay quanh vấn đề
ma quỉ. Nếu tôi nhớ không lầm thì lúc đó Welden đang liệt kê
những loại hồn ma khác nhau. Lúc này, bác Miles đến bên chúng
tôi, vẻ mặt của ông xa vắng hơn bao giờ, và ông lắng nghe câu
chuyện một lúc rồi nhận xét... Điều này xảy ra từ lâu rồi, nhưng tôi
vẫn nhớ mãi bởi vì đó là lời phát biểu của bác Miles, người mà ta
phải nói rằng rất ít khi chịu đọc sách. Bác tôi đã nói thế này: Còn
một hạng nữa mà các cháu đã quên, đó là “những người-không-
chết”. Tôi phản đối: Nhưng thưa bác, đó chính là trường hợp của
những ai đang sống. Welden đang sống, cháu cũng thế, nhưng
chúng cháu không thể nghĩ rằng chúng cháu là hạng người-không-
chết. Bác Miles nhìn tôi với vẻ mơ hồ rồi lẩm bẩm: Có lẽ cháu lầm
rồi, nói xong, ông bỏ đi. Welden nghĩ rằng đó là chứng lẩm cẩm của
người già cả và quay sang nóỉ chuyện khác. Bạn vừa làm tôi sực nhớ
điều đó. Thật ra cái từ đó có nghĩa là gì ? Bạn tìm thấy nó từ đâu
thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.