CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 83

Có tiếng bước chân và Edith đi vào. Trông nàng có vẻ điềm

tĩnh hơn Lucy, nhưng cái khác biệt chính yếu là, với Edith, người ta
không biết rõ là nàng đang suy tính điều gì hay là nàng sẽ xử sự
như thế nào. Rồi hai mươi năm nữa, nàng sẽ ra sao ? Stevens không
muốn tưởng tượng đến hình ảnh đó. Nàng mang đường nét của
dòng họ Despard, với mái tóc màu hạt dẻ, đôi mắt biếc, cái lối quả
quyết đặc trưng của Mark và trông mặt nàng thật kiều diễm mặc
dầu quầng mắt hơi sâu.

Vừa trông thấy nàng, lão Henderson lùi vào góc phòng, vẻ như

người có lỗi; dầu vậy, Stevens thường có một cảm tưởng kỳ lạ là tuy
với những tháỉ độ tự tin như thế, nàng là người yếu đuối hơn ta
tưởng. Edith không đội mũ. Nàng mặc một chiếc măng tô bằng lông
thú. Khi trông thấy Partington, nàng đứng lặng, nhưng vẻ mặt vẫn
không thay đổi.

- Này Edith, Lucy vội vã nói, họ quả quyết rằng mọi chuyện

đều tốt đẹp, bức điện tín chỉ là giả mạo và rằng cảnh sát không có
đến đây.

Nhưng Edith mỉm cười. Nàng nhìn Partington và nói với giọng

trêu cợt:

- Lần này tôi có thể thành thật mà nói rằng những linh cảm

của tôi được kiểm chứng. Anh mang sự rối ren theo anh, có phải thế
không ?

Nàng chìa bàn tay trái cho vị bác sĩ, rồi nhìn nhóm người.

- Trông quí vị có vẻ bí ẩn thế, nàng nhận xét. Này Mark, có

chuyện bí mật gì đây ? Tôi và Lucy rất lo sợ và chúng tôi có quyền
được biết...

- Chỉ là chuyện đùa thôi ! Bức điện tín đó...

- Mark, phải chăng bác Miles bị đầu độc ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.