CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 90

- Vậy là ổn cả chứ ?

và cô đáp: Vâng em nghĩ thế.

- Vậy thì, Mark nói, bác Miles đánh cắp cái chai của cô ấy.

- Bác Miles ? Edith chưng hửng nhắc lại.

- Hẳn nhiên ! Pard, theo anh thì cái chai đó có chứa những viên

mocphin ?

- Chắc là có, bởi theo như lời bạn thì ông bác đau đớn nhiều

và thường mất ngủ.

- Và quí vị còn nhớ không, Mark quay sang những người khác

và thốt lên, bác Miles thường đòi thêm mocphin mà bác sĩ chỉ cho
phép sử dụng trong những cơn đau. Thử nghĩ bác lấy cắp cái chai
trong chiếc bàn con ? Trong đêm trước khi từ trần, phải chăng bác
đòi “những viên thuốc giúp tôi giảm đau đó”, và những viên thuốc
này được cất trong phòng tắm ? Giả thử rằng đó là những viên
mocphin mà bác lấy cắp giấu trong tủ thuốc phòng tắm và như thế,
cô y tá sẽ không tìm thấy ở trong phòng của bác.

- Không, Lucy nói, chuyện này không thể có. Trong phòng

tắm chỉ có những viên thuốc ngủ mà tụi em thường cất ở đó.

- Chấp nhận đi, nhưng quí vị thấy phần còn lại của lời tôi giải

thích có vẻ hợp lý chứ ?

- Được đấy ! Partington nói.

- Nhưng sao quí vị lại như thế này ? Edith hỏi và giọng nói của

nàng trở nên the thé: Quí vị không thấy chuyện gì xảy ra hay sao ?
Trước tiên, quí vị nói với tôi rằng xác của bác Miles bị đánh cắp.
Đánh cắp ! Vậy mà quí vị vẫn thản nhiên trò chuyện và tìm cách che
mắt tôi... Vâng, vâng, đúng thế ! Tôi biết mà. Kể cả Lucy đây cũng
thế. Và như vậy, tôi không thể nào chấp nhận được ! Tôi muốn biết
chuyện gì xảy ra, bởi vì tôi biết chắc rằng đây là một chuyện ghê
gớm... Từ hai tuần nay, tôi chịu đựng quá nhiều rồi ! Còn Tom

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.