CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 96

mỗi viên chỉ chứa khoảng một phần tư hạt, và phải cần từ hai đến
ba hạt mới có thể gây tử vong, còn muốn chắc ăn thì phải lên tới bốn
hạt. Chúng ta có thể bác bỏ giả thuyết cho rằng trong nhà này có
người nghiện mócphin, bởi vì nếu đúng thế, thì chai thuốc sẽ không
xuất hiện trở lại. Phải chăng có kẻ bị chứng mất ngủ ? Có thể lắm,
nhưng nếu thế, sao họ lại dùng một thứ thuốc quá mạnh trong khi
có những viên thuốc ngủ trong phòng tắm ? Thế thì, trong trường
hợp này người ta không cần phải đánh cắp mócphin một cách bí ẩn
như thế. Vì lẽ không một giả thuyết nào kể trên có thể đứng vững,
thì với lý do nào người ta đánh cắp mócphin ?

- Moc ... phin ...?

- Này, bạn thử nghĩ xem, nếu bạn cần phải làm một việc gì đó

trong đêm và bạn ngại người khác biết được công việc của bạn ?
Nếu bạn cho người đó uống một phần tư hạt mócphin, bạn sẽ chẳng
còn lo sợ bị quấy rầy nữa, có phải thế không ?

Một lần nữa, Partington dừng lại, nhìn chăm chăm vào

Stevens. Và Stevens bỗng lo ngại về những điều mà chàng có cảm
tưởng như sắp xảy đến, bởi vì chàng chợt nhớ tới cái đêm cố Miles
Despard từ trần, đêm mà chàng và Marie về ngôi nhà miền quê cách
đây khoảng một phần tư dặm, cái đêm mà chàng rũ rượi buồn ngủ
khi mới mười giờ rưỡi...

Nhưng Partington nói thật đơn giản:

- Bạn biết không, tôi chỉ chú tâm đến vấn đề quan trọng nhứt:

vụ khai quật hầm mộ và cái xác bị biến mất. Nếu vợ chồng lão
Henderson bị ngấm mócphin, thử nghĩ họ có thể nghe thấy gì không
?

- Nhưng, trời ơi, thế thì đúng quá ! Stevens nhẹ nhõm thốt lên.

Mặc dầu vậy..., chàng ngập ngừng nói tiếp. - Bạn muốn nói rằng
những người khác ở trong nhà sẽ nghe tiếng động chứ gì ? Và cả lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.