CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 513

Bạn đ.ang đọc truyệ.n .tại iREAD.vn.

Vào hội thương, Bihua giải đáp từng khoản. Về tiền gạo đưa vào kinh,

ông nói: ở Bắc Kỳ chi phí quân nhu tốn kém, tiền của nước Pháp cũng eo
hẹp; nay tạm cấp vào kinh một khoản để chi, rồi sẽ bàn tiếp. Thuế thuốc
phiện tạm để cho quan Pháp thu, không nên giao khoán cho người Tàu.
Hiệp ước quy định từ Thanh Hóa vào Bình Thuận là đất do vua Nam cai trị,
không đặt Công sứ ở các tỉnh đó. Nhưng nay còn phiến loạn, tạm đặt Công
sứ, khi yên sẽ thôi. Vẫn cứ để cho Kinh lược sứ và Toàn quyền Pháp làm
việc chọn bổ các quan tỉnh ở Bắc Kỳ, triều đình không phải làm việc đó,
nhằm tránh phiền phức. Việc Pônbe lấy thêm đất mở rộng trại lính đồn
Mang Cá và phá súng thần công đúc tiền là phải, sẽ tiếp tục làm... Còn các
khoản khác, ông lảng tránh.

Đã quen làm việc với các quý quan bảo hộ, Hữu Độ không muốn nài

nỉ tới mức họ khó chịu. Ông đem kết quả ít ỏi thu được qua hội thương để
tâu vua. Vua nói:

- Họ đòi bổ các quan tỉnh, phủ, huyện, nhưng vừa qua họ đưa cả

những tên lính mộ và bọn lại lệ không có phẩm hàm vào làm, miễn là bọn
ấy vừa ý họ. Quan lại như thế thì... - Vua lắc đầu.

Độ tâu:

- Nhưng nếu ta chọn thì họ không vừa ý, họ bác bỏ thì cũng bằng

không. Âu là tạm chấp thuận.

Vua băn khoăn vì đình thần có những người phàn nàn: vua quá nhân

nhượng, để Pháp lấn lướt. Các văn thân, sĩ phu thì lấy chuyện đó làm nỗi
nhục vong quốc. Họ chê nhất là vua cắt thêm đất kinh thành cho Pháp mở
rộng trại lính, và cho Pháp phá súng đúc tiền. Vua bảo Hữu Độ:

- Khanh nên bàn tiếp với quan Pháp. Không nộp súng cho họ, mà nhờ

họ mua giúp máy đúc tiền, để ta tự làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.