CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 701

- Tôi sinh con nhưng giời sinh tính nết. Tôi khuyên bảo nó không

nghe. Nó đã ngoài hai mươi tuổi, lớn khôn rồi, mọi việc là tự ý nó. Nó trốn
đi đâu, ở đâu, không cho tôi biết. Tôi không làm theo lời cha Sáu được.

Người nữ tu nài nỉ:

- Cha Sáu muốn giúp cậu ấy, vì cách đây vài chục năm, có nạn cấm

đạo Giatô. Làng Trình Phố có nhà năm anh em theo đạo, bị quan tỉnh bắt
đem chém. Mới bắt được hai người, còn ba trốn lên rừng, xin cụ Hoàng che
chở. Được cứu thoát, họ trở về lại theo đạo, sinh con cái, thành ba gia đình.
Nhớ ơn cụ Hoàng cứu tử cho dân đạo, cha Sáu sẽ đền đáp cao hậu. Nếu cậu
Ấm không làm quan thì cứ nhận tạm, vài ba năm, lúc nào thôi cũng được.
Thôi mà vẫn được hưởng lương bổng.

Bà cụ Hoàng tỏ vẻ chăm chú nghe nhưng không trả lời. Bà chỉ nhắc

người nữ tu là đã hết giờ. Ngay lúc đó lính coi nhà giam vào cắt cuộc gặp.

Không thể khiến bà cụ xiêu lòng bằng cách ve vãn, địch chuyển sang

dọa dẫm. Một tên nha lại có họ xa với bà đến thăm hỏi, rồi kể rằng buồng
giam bà có... ma. Một tên Mường đem cao khỉ, mật gấu giả đến bán cho
quan, bị bắt giam rồi chết ở đây. Thỉnh thoảng nó hiện thành con mèo trắng,
cào cấu cánh cửa đòi ra. Nó đã làm ba người giam ở đây ốm chết.

Nghe vậy, bà cụ Hoàng rùng mình sợ hãi. Đêm ấy bà nghe như có

tiếng cào sột soạt ngoài cánh cửa, tưởng rằng ma Mường đến bắt mình. Bà
lầm rầm khấn để ma tha cho bà. Đêm ấy bà sợ mất ngủ.

Hôm sau tên nha lại đến, ra vẻ hí hửng:

- Em nghe lỏm biết cậu Ấm nhà ta sắp được bổ một chức quan. Em

nói nhỏ với bà để mừng. - Rồi hắn làm như muốn vun vào cho Đoan: - Dịp
may hiếm có đấy, bà ạ! Bà cho tìm cậu ấy về. Đừng bỏ lỡ. Cậu về làm
quan, thì bà được tha ngay... Đêm qua bà ngủ được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.