CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 722

Nghe Châu đề đạt, Dưỡng Nghị nói:

- Cuộc vận động phục quốc của các ông là chính đáng, chúng tôi đồng

tình. Hội các ông đưa đất nước theo hướng quân chủ, là hướng nước tôi
đang theo. Nhật và nước Nam cùng ở Đông Á, cùng giống da vàng, đồng
chủng đồng văn, có thể giúp nhau. Việc các ông đưa một hoàng thân lên
làm Hội chủ là phải. Nên đưa ông ấy sang tạm trú bên đây, tránh bị Pháp
kiềm chế. Chúng tôi lấy tư cách là một Dân Đảng để giúp các ông những
việc có thể giúp. Còn giúp binh lực vũ khí thì do nhà cầm quyền Nhật.

Đại Ôi cũng nói:

- Lúc này Chính phủ Nhật có nhiều việc phải làm, chứ không chỉ

nhằm vào chiếm cảng Lữ Thuận. Vì vậy chưa có thể tính chuyện giúp nước
Nam. Vậy các ông phải ẩn nhẫn chờ thời. Nếu người của các ông sang Nhật
học tập, chúng tôi sẽ giúp đỡ một phần.

Lương Khải Siêu cùng dự cuộc hội kiến, nói thêm với Châu: - Lúc này

tôi nghĩ có hai cách: Một là các ông viết những bài văn nói rõ thảm trạng
vong quốc của mình, kể tội cướp nước của Pháp, để thế giới cùng biết mà
có dư luận bênh vực. Hai là các ông đưa nhiều thanh niên xuất dương du
học, để khai dân trí, tăng dân khí. Ngoài ra phải nằm gai nếm mật chờ đợi,
khi Trung Quốc có điều kiện giúp đỡ trong tình lân bang.

Bội Châu nghĩ kỹ về ý kiến mấy người trên. Họ chưa giúp quân lính

và vũ khí đánh Pháp ngay, thì mình phải tính kế lâu dài. Đưa Cường Để
sang Nhật và một số thanh niên du học... Rồi ngay sau đó, ông viết cuốn
"Việt Nam vong quốc sử", đưa cho Lương Khải Siêu đọc và nhờ xuất bản.
Lương thấy tập sách biểu hiện rõ lòng nhiệt thành yêu nước thù giặc, liền
đề tựa và in giúp Châu. Thượng tuần tháng bảy 1905, nhóm Châu mang
một số sách đó về nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.