CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 112

- Thôi! Bỏ chuyện đêm qua đi nhé! Thật tình lúc đó anh không kiểm soát
được chính mình!
Tôi ngập ngừng:
- Có phải lúc đó anh... khinh em lắm chứ gì?
Chàng nhè nhẹ:
- Tại vì anh chưa hiểu em! Anh đã giận lầm em. Anh đâu biết em đang gặp
khủng hoảng như thế!
- Anh có muốn biết tại sao em bị đánh không?
- Anh đang chờ em nói.
Tôi đan hai tay vào nhau đặt lên đầu gối tư lự:
- Đó là lỗi tại em. Cha đã say mà em còn chọc giận cha nữa. Khi say con
người ta có thể làm nhiều chuyện động trời, bây giờ em đã có đủ kinh
nghiệm để biết được điều đó!
- Em không còn giận cha nữa chứ?
- Nếu bảo giận thì em sẽ giận cha suốt đời vì lý do khác.
- Còn vấn đề tiền bạc, dì em đòi em trả nợ phải không?
- Không hẳn như vậy mà...
Tôi cúi đầu nhanh xuống, những lời dì Hoa còn vang bên tai. Dì nói không
lầm, tôi chỉ là một đứa con gái hư hỏng, chẳng làm được việc gì nên thân,
nhìn Khiết Anh tôi buồn bã:
- Khiết Anh! Anh nên biết em là đứa con gái chẳng ra gì!
Vầng trán rộng của chàng nhăn lại:
- Ai nhồi tư tưởng đó vào đầu em vậy?
- Không ai cả! Tự em ý thức được điều đó.
Tôi đứng dậy, đã đến lúc phải rời khỏi chiếc giường êm này. Khiết Anh
cản:
- Em chưa khỏe mà! Nằm nữa đi!
- Em phải về!
- Về để cho cha em đánh thêm một trận nữa à! Chắc lần này em hết nhìn
thấy mặt anh luôn quá!
- Nhưng em vẫn phải về! Sớm muộn gì cũng vậy thôi, đó là môi trường
sống của em, em không rời bỏ nó được đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.