CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 194

tôi đã tìm được đến nhà chàng. Bước lên bậc thềm cao thấp vào đó. Bên
trong vọng ra tiếng đàn và tiếng hát ru hồn của chàng. Lời ca là một bài thơ
ngoại quốc phổ nhạc:
- Hỡi nàng trinh nữ thành àtheme! Hãy cho tôi trái tim yêu dại khờ! Một
sáng nào lỡ trao nàng như thơ...
Uông Khiết Anh của tôi! Đôi môi ướt run khẽ mỉm cười, tôi ra hiệu cám ơn
bà Lâm rồi đẩy nhẹ cánh cửa kính lẻn vào phòng khách. Vừa định gọi tên
chàng, âm thanh đã chết cứng trên đầu lưỡi, mắt gương tròn tê dại. Cảnh
tượng trước mắt chẳng khác chi sét đánh ngang tai! Trong phòng khách ấm
cúng và thanh lịch, vẫn ánh lửa nồng nàn reo múa trong lò, Uông Khiết
Anh đang ngồi nơi tay vịn chiếc ghế bọc nệm, chàng cúi xuống gảy nhịp
tình ca, mái tóc rũ ngang trán lất phất vẻ đắm đuối say người. Người con
gái đẹp rực rỡ với chiếc áo màu lục ngọc ngồi trong lòng ghế lại là Vương
Ánh Tuyết! Một tay nàng vòng ngang lưng Uông Khiết Anh, một tay cầm
ly rượu đỏ đưa lên môi chàng mời mọc với ánh mắt đưa tình. Khiết Anh
cười lắc đầu nhưng chàng cũng uống một ngụm, đoạn đưa cây đàn vào
tường. Ánh Tuyết ngửa mặt lên, chàng cúi xuống... Tôi nhắm mắt lại! Đây
là phần thưởng dành cho công lao lặn lội ngoài mưa gió của tôi nãy giờ!
Trái tim khốn khổ như muốn ngừng đập, nhịp tuần hoàn máu ngưng lại
thành những dòng băng hà ngừng trôi trong huyết quản. Ước gì tôi có thể
tan chảy thành nước như tuyết để khỏi nhìn thấy cảnh này!
- Phương Kỳ!
Khiết Anh thảng thốt kêu lên, chắc chàng không ngờ tôi lại đến làm kẻ gây
phiền hà, phá đám vô duyên! Cố sức mở hàng lông mi nặng trĩu khép kín,
tôi nhìn chàng và Ánh Tuyết bằng cặp mắt như của loài chim bị thương.
Khiết Anh như bị trời trồng, chàng đứng chết trân. Tôi đứng dựa lưng vào
cánh cửa, lặng lẽ đưa tay vuốt những ngọn tóc ướt thiểu não dính bết vào
vầng trán nóng hực. Nước từ trong tay áo nhỏ giọt một cách thảm hại trên
nền đá hoa làm bẩn cả nhà chàng. Có lẽ lúc này nhìn bộ dạng lóp ngóp của
tôi thật khó coi. Phi thường lắm tôi mới cười nổi và lên tiếng nói lạ như
tiếng của người nào khác:
- Xin lỗi! Tôi quên gõ cửa làm phiền anh chị. Thôi! Cho phép tôi được rút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.