CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 224

- Bộ anh định đưa tôi đi thăm Hà Bá sao?
- Kỳ lại gắt gỏng nữa rồi! Nếu Kỳ biết Kỳ cười đẹp như thế nào thì xin Kỳ
đừng nên gắt gỏng nữa!
- Nhưng rất tiếc tôi không thích cười chút nào khi đang đau đầu như thế
này mà vẫn đi lang thang, anh làm ơn cho tôi về nhà!
Hạo Bình vội nói:
- Kỳ đừng nghĩ ngợi không hay, tôi chỉ muốn mời Kỳ đi dùng trà ở Trần
Ngọc Đình, trời lạnh uống trà là ấm người và khoan khoái dễ chịu hơn, sau
đó sẽ đưa Kỳ về nhà ngay để Kỳ nằm nghỉ!
Ánh mắt chân thành của Bình làm tôi nhượng bộ:
- Thôi được! Nhưng lần sau anh nên nói rõ mục đích trước khi mời tôi lên
xe, tôi không thích có cái cảm tưởng bị bắt cóc đâu.
Bình cười tươi nhận lỗi:
- Kỳ khó quá! Tôi nào dám ngỏ ý trước!
Hạo Bình đưa tôi đến một trà thất nằm yên tĩnh trên sông. Ngồi ở chiếc kỷ
trà ngoài hiên, trước mặt là một ấm trà ướp sen thơm ngát với những chiếc
chung bằng sứ thật xinh. Mùi hương thoảng bay làm không khí thêm phần
thanh lương nhẹ nhõm. Hạo Bình khẽ đẩy dĩa bánh ngọt về phía tôi mời.
Tôi nâng chung trà lên tay, tư lự nhìn ra bầu trời mông lung. Ngay bên
đường là cụm liễu thướt tha ngậm gió như muốn bay lên.
- Ngoài mưa ra Kỳ còn thích nhìn liễu nữa à?
Giọng Bình trách móc, tôi quay lại:
- Dương liễu là loại cây đầy thú vị, vẫn thường gặp trong thơ cổ, anh nhớ
không? Nó tượng trưng cho sự thương nhớ đợi chờ. Người ta hay bẻ tặng
nhau một nhánh dương liễu. Cành liễu đã đi vào giai thoại và tình sử. Tôi
thích bốn câu thơ nói lên sức gợi cảm của màu liễu rũ:
Khuê chung thiếu phụ bất chi sầu
Xuân nhật ngưng trang trang thương thúy lầu.
Hốt kiến mặc dầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế, nịch phong hầu.
Anh thấy không? Thoạt nhìn màu liễu xanh ngắt ở đầu đường người thiếu
phụ không biết sầu đã chạnh lòng nhớ đến chồn, hối tiếc nhớ nhung... à mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.