CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 287

Cửa khép lại, bà điềm đạm nói:
- Thấy thoáng có người đi vào phòng, tôi đã đoán ngay là cô nên trở lại.
Bà đã bắt gặp tôi hôn con trai bà? Tôi ngượng ngùng nhìn xuống đất, bà
Nhã An ôn tồn:
- Tôi muốn nói chuyện với cô về Khiết Anh. Có phải nó được cứu sống nhờ
máu của cô cho nó?
Tôi im lặng, bà khẽ cười:
- Tôi đoán không sai phải không? Tôi không hiểu tại sao cô dám làm việc
liều lĩnh đó; trông cô chẳng khỏe mạnh là vậy.
Tôi nhìn thẳng bà:
- Nói ra có làm bà bẩn tai không? Tôi yêu Khiết Anh!
- Yêu? Rất nhiều cô gái nói yêu nó nhưng bây giờ có còn thấy ai nữa đâu.
- Nhưng riêng tôi vẫn yêu Khiết Anh!
- Trong cả khi nó đã thành phế nhân như bây giờ?
- Tình yêu không phải là thể chất, không thể xóa bỏ dễ dàng. Hiện giờ
Khiết Anh mới chỉ là mất một chân, dù anh ấy có bị cụt hết cả tứ chi, lòng
tôi vẫn nguyên vẹn.
- Phương Kỳ! Cô chân tình khi nói những câu ấy?
- Bà thấy tôi cần phải nói láo?
Đôi mắt sâu thẳm kia bỗng trùng xuống, bà im lặng một lúc rồi thở dài xúc
động:
- Nhìn cô quỳ bên cạnh nó tôi biết ngay cô không nói dối. Phương Kỳ! Cô
dễ thương quá! Ngay từ khi cô mới chào tôi cách đây hai năm, tôi đã cảm
thấy cô là người con gái đặc biệt, tôi đã thích cô ngay, không ngờ...
Câu chuyện năm xưa làm tim tôi bồi hồi, nếu bà không phải là Nhược Lan
thì làm gì có mối tình bi đát này. Đáy mắt bà ảm đạm:
- Sau này tôi mới biết cha cô đã vì tôi mà chịu bao nhiêu cay đắng! Ông ấy
không quên được tôi và nguyên nhân ấy đã làm mẹ cô lìa đời. Sự nóng giận
đã thay bằng ân hận, tôi định tìm tới để hòa giải thì đột ngột có tin cô đi lấy
chồng, sự việc đã lỡ làng cả, mãi tới bây giờ mới cho tôi biết về cô. Tuy
vậy tôi cũng còn hơi nghi, tôi không khe khắt đâu nhưng tôi muốn thử
thách xem cô có dám vì nó thật sự mà hy sinh. Ba tháng nay số tiền ở ngân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.