CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 318

Bình yêu chị, do đó em ghét chị vô cùng, em đã ghen tuông tức tối. Nhưng
gần gũi Hạo Bình, bản tính điềm đạm, đôn hậu của anh ấy đã giúp em cải
sửa được nhiều tật xấu, em nhận thức được anh Bình yêu chị bằng một tình
yêu bao la tha thiết, em bỗng nảy sinh ra ý nghĩ yêu người không phải là
dành riêng người đó cho mình. Hạo Bình yêu chị, anh ấy hết sức lo cho chị
hạnh phúc, em cũng muốn bắt chước Hạo Bình, em mong anh ấy tìm được
hạnh phúc bên chị, đã đến lúc chị bỏ cái thế giới u ám này rồi!
Tôi lắc mạnh đầu, cơn nhức đầu vẫn không chịu bay ra, tôi không muốn
nghĩ gì nữa. Hiện giờ tôi không đủ sáng suốt để quyết định điều gì cả, nhức
đầu quá. Dạ Tú cúi đầu đi xuống cầu thang, nhìn theo nàng bỗng nhiên tôi
muốn giết chết mọi tình yêu trên thế gian này. Tình yêu sao chỉ mang đến
đau khổ?
Đẩy mạnh cửa phòng tôi bước nhanh vào, vừa khép cửa lại, quay vào tôi
choáng váng nhận ra Khiết Anh đang có mặt ở trong phòng tôi.
Chàng nằm trên giường, ôm chiếc gối tôi vẫn thường ôm trong lòng, chàng
đưa nó lên mũi hít nhẹ, chàng đột nhiên bật cười:
- Em đã về đó à?
Tôi ấp úng:
- Anh... sao anh lại vào đây?
Giọng chàng nhẹ nhàng:
- Phương Kỳ! Em lại đây em!
Tôi như cái máy bước đến, Khiết Anh từ từ chống tay ngồi dậy, chàng bợ
cằm tôi, nhìn tôi mỉm cười:
- Anh nhớ cô vợ yêu quý này quá nên đành vào đây tìm chút dư hưởng để
cho đỡ nhớ. Không ngờ trong lúc anh nằm nhớ em, em lại đi hẹn hò với
Hạo Bình, chuyện hay ho quá!
- Khiết Anh! Anh đã nghe hết tất cả?
Nụ cười của chàng làm lòng tôi tan nát:
- Anh chỉ mới què cụt chứ thính giác chưa điếc đâu Phương Kỳ!
Nói xong chàng thản nhiên vuốt ve chiếc gối, phản ứng của chàng làm tôi
kinh ngạc tột cùng, Khiết Anh nhếch môi:
- Ít ra cái gối này cũng hơn em ở chỗ không biết mọc chân để đi đến vườn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.