CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 319

bách thảo!
Tôi uất ức:
- Anh đừng dùng thái độ này đối với em nữa!
Chàng nhún vai:
- Anh biết làm sao? Em bảo anh làm sao bây giờ? Anh mắng, đánh đập em
hay sao? Em cứ an tâm ra đi với Hạo Bình, anh chẳng có gì phản đối cả!
Tim tôi lạnh ngắt, chàng trở thành người vô tri vô giác rồi sao?
- Anh muốn em đi với Hạo Bình?
- Điều đó sẽ đem lại hạnh phúc cho em mà!
Tôi chợt nhìn chàng khiêu khích:
- Vâng, anh nói đúng! Hạnh phúc ai mà chẳng mong!
Đáy mắt chàng u uẩn:
- Hạo Bình yêu em lắm phải không? Anh ấy rất yêu em lại đối xử tốt với
em, chỉ có anh là thích đày đọa em cho thỏa mãn thú vui vị kỷ của anh thôi!
Ánh mắt chàng vụt cháy. Tôi đã đạt được mục đích làm vỡ sự chai lì của
chàng rồi. Khiết Anh nổi giận:
- Phải mà! Tôi chỉ là một thứ quái nhân mà! Ai cũng khuyên bảo em nên
ghê tởm lánh xa. Mọi hành động của tôi đều bị gán cho là vị kỷ, tàn ác. Tôi
đày đọa em đây chỉ là một khổ hình cho em? Hừ! Tôi đã biết em không thể
chịu đựng tình trạng này trong lâu dài. Sự lạnh nhạt lơ là của tôi đã thúc
đẩy em tìm đến Hạo Bình có phải thế không?
Mặt tôi nóng bỏng:
- Đừng sỉ nhục em nữa!
Chàng lắc mạnh tôi như muốn bóp nát đôi vai mềm. Giọng chàng cuồng
nộ:
- Có phải vì vậy không? Phải không Kỳ?
Tôi đau đến kêu lên:
- Bỏ em ra!
Chàng không bỏ, trái lại chàng ghì chặt thêm:
- Vì lý do đó sao Kỳ? Tôi đã tránh cho em mà em lại ngu si như vậy à?
Được rồi! Em muốn khổ tôi sẽ cho em khổ. Tôi phải chiếm đoạt em!
Sự man dại của chàng làm các mạch máu trong tôi tắt nghẹn. Tôi khiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.