CÁNH CỬA - Trang 113

Phục Thực rất hiếm khi có mặt ở công ty. Anh ta chỉ quanh quẩn trong

Ngọc Mễ Hoa Viên.

Năm hôm sau, tức ngày 19 tháng 11 năm 2005, một ngày cuối tuần, Mễ

Gia đi công tác ở nước ngoài, Phục Thực đích thân gọi điện mời gã nhà văn
tới Ngọc Mễ Hoa Viên uống rượu. Gã nhận lời mời.

Gã là một kẻ khôn khéo. Phục Thực nay đã bước lên ngôi trợ lý cho nhà

đầu tư của chính gã, lời nói của anh ta đối với Mễ Gia hẳn không thể xem
thường.

Sau khi đã yên vị trong phòng khác, gã nhà văn nói:

– Chúc mừng anh, Phục Thực, cuối cùng anh cũng được toại ý.

– Nếu không vì thầy tôi đã chẳng quyết tâm bôn ba tới Tây Kinh. Tôi

cảm ơn thầy vô ngần mới phải. – Nói rồi, anh ta lấy từ trong thùng đá ra
một cái chai – Nào! Chúng ta cùng uống mừng.

– Rượu ngoại à?

– Sâm panh.

– Tôi chưa bao giờ uống rượu.

– Một chút thôi mà!

Phục Thực lau chai rượu bằng một tấm khăn tay trắng, anh bóc lớp vỏ

thiếc mỏng, gỡ cái nắp bảo hiểm bằng sắt, khẽ ngả nghiêng chai sâm panh
và nhẹ nhàng xoay nhẹ thân chai. Khí các-bon-níc trong rượu dồn lên nút
bấc, một tiếng “bụp” nổ ra rõ đanh! Sau đó, Phục Thực lại dùng tấm khăn
tay trắng lau sạch sẽ miệng chai rồi rót ra hai cốc, mỗi cốc lưng lửng một
phần ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.