CÁNH CỬA - Trang 116

– Mười lăm độ.

– Tôi cứ ngỡ sâm panh là nước có ga.

– Thầy uống sâm panh vào thấy sao?

– Thấy rất choáng.

– Có khi thầy nên nghỉ một lát?

– Lát nữa tôi về rồi.

– Đi xe à?

– Đi xe

– Không được, không được!

– Vậy tôi ngả lưng trên sô pha một chút.

– Thế sẽ tốt hơn!

Gã nhà văn chưa bao giờ có thói quen ngủ trưa, có đeo băng che cũng

không tài nào chợp mắt nổi, nhưng giờ đây gã không thể đánh thắng nổi
cơn buồn ngủ nữa. Khi Phục Thực vào phòng ngủ lấy cho gã tấm mền thì
gã đã ngả vật ra ghế rồi mê man thiếp đi. Dường như Phục Thực vẫn ngồi
ngay bên cạnh, dáng người cao cao, giọng nói vu vơ như vọng lại từ một
cõi nào đó rất đỗi xa xăm.

– Thầy ơi…

– Ừm…

– Tôi kể chuyện cho thầy nhé…

– Ừm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.