2
Ác mộng
T
ôi lắc đầu, đẩy cổng và tiến vào con đường đất với hi vọng đầu óc tỉnh táo
hơn. Lời giải thích đơn giản nhất thường thỏa đáng nhất. Để xem. Sau khi bà
vợ tự sát, ông Darnley bắt đầu đánh mất cả niềm vui sống và lí trí của mình.
Chẳng bao lâu, những tiếng động lạ bắt đầu phát ra từ căn gác và ánh sáng
cũng xuất hiện. Trước khi Elizabeth nói với tôi, Henry đã từng đề cập đến
điều tương tự, thậm chí còn hỏi thẳng John khiến cậu ta bối rối vì theo như
cậu ta biết, không ai lên trên đó kể từ khi mẹ cậu mất.
Tóm lại là sao? Đáp án rõ như ban ngày: Trong đêm tối Victor đã lên căn
phòng ma ám với hi vọng được gặp hồn ma của vợ. Người đàn ông tội
nghiệp, tôi có thể hình dung rõ ràng cảnh tượng ấy. Với cây nến trong tay,
ông bước từng bước run rẩy trên cầu thang dẫn lên gác. Mặc chiếc áo ngủ
dài màu trắng và đội mũ trùm đầu, ông tới gặp người vợ mà ông không thể
chấp nhận là đã chết. Sự thể đại khái là vậy.
Đến lúc này, tôi đã đi hết gần một trăm mét ngăn cách giữa nhà chúng tôi
và nhà White. Tôi gõ ba tiếng ngắn và dứt khoát theo đúng phép tắc truyền
thống.
Henry chẳng để tôi đợi lâu.
“James, cậu đến thật đúng lúc, tôi bắt đầu phát chán đây."
Mặc dù thấp, Henry lại nở nang hơn đa số mọi người, thân hình cậu chắc
nịch, dưới làn tóc sẫm màu xoăn dày, rẽ ngôi giữa là khuôn mặt to vừa mạnh
mẽ vừa ấm áp.
Chúng tôi bắt tay thật chặt, và đi vào phòng khách.
“Nói thật với cậu," tôi mở lời một cách tự nhiên nhất có thể. “Tôi cũng
không biết phải làm gì một mình tối nay."
“Nào hãy uống vì sự trùng hợp!” Henry nói và nháy mắt đầy thân thiết.
Tôi buông mình xuống ghế bành với một nụ cười bí ẩn, hơi xấu hổ về lời
nói dối của mình. Henry đi tới quầy bar. Tôi nghe tiếng cậu càu nhàu.