CÁNH CỬA THỨ 4 - Trang 159

thanh tra tự cho mình tài giỏi hơn bất cứ ai! Không, chàng trai, cậu không ở
vào vị trí của tôi, không thể cảm nhận sâu sắc sự ghê tởm bản thân như tôi
hiện giờ. Nếu không còn vợ và con, tôi tin rằng mình đã theo chân bạn của
cậu. Người bạn trẻ bị lời buộc tội của tôi làm cho hóa điên, đến mức…

“Cậu không cần lo đâu, sẽ không một ai biết được kết cục của câu chuyện

khủng khiếp này, câu chuyện mà hầu hết trách nhiệm thuộc về một tên thanh
tra cảnh sát ngu ngốc. Tôi sẽ lưu ý, cậu hãy yên tâm về việc đó. Cái chết của
ông White sẽ được coi là tai nạn, đúng như sự thực những gì đã diễn ra, sau
đó bạn cậu vì quá khổ tâm mà mất trí và tự kết liễu cuộc đời. Về phần vợ
chồng Latimer, xét quá khứ của bọn chúng thì việc bị sát hại có thể dễ dàng
giải thích.

Một trong số nạn nhân từng bị họ lừa đảo đã phát hiện ra sự thật và trả

thù.”

Trên bờ sông Thames, một vài điểm sáng đang di động. Những dải ánh

sáng quét qua mặt nuớc.

Tiếng bước chân dội lại khi mấy viên cảnh sát tới gần.
“Thôi, đi nào.” Drew nói. “Không hi vọng tìm được bạn cậu còn sống sót

đâu. Để tôi đưa cậu về nhà.”

“Không, cảm ơn, ông thanh tra. Giờ tôi không muốn về nhà. Tôi cần được

ở một mình.”

Hai ngày sau, ông bà Steven trình báo con của họ là James đã mất tích.

Vĩnh viễn không tìm được anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.