CÁNH GIÓ - Trang 24

Mây cười:
- Ai mà nhìn. Mai ráng chữa bệnh, châm cứu như mẹ nói đó có thể lành
được đó.
Mai thất vọng:
- Mấy năm rồi chớ phải mấy tháng đâu Mây. Mai chẳng hy vọng chút nào
hết.
- Bộ Mai hổng đọc báo thấy mấy người bại cả mấy chục năm rời mà còn
cứu sống kịp đó sao.
- Từ bữa châm cứu tới giờ Mai chẳng thấy chi hết…
- Thì cũng từ từ chớ thuốc tiên sao mà mau vậy.
Mây đổi giọng an ủi:
- Kỳ này, Mây thấy Mai khỏe ra đó. Ráng đi, biết đâu Mai khỏi bịnh hai
đứa mình đi chơi ngoài phố phải vui không.
Mai nghe an ủi cũng đỡ buồn, lảng qua chuyện khác:
- Hôm qua bồ hứa sẽ hát. Rồi bồ tập bài nào chưa. Mẹ có mượn ban nhạc
của bác Mai đó. Bác ấy có phòng trà…
Mây la lên:
- Trời ơi, Mây có biết hát với nhạc nhiết chi đâu. Rồi… chắc Mây hổng
dám ra quá…
Mai cười:
- Nhạc thì nhạc chớ sợ gì. Mây hát hay thấy mồ.
Mây rên rỉ:
- Chó cắn mèo kêu chớ hay cái nổi gì. Mây tưởng không có ai nên hát cho
Mai nghe thôi chớ ai dè…
- Mai hổng biế,t Mây hứa rồi… mà Mây định hát bài gì đó… Có phải bài
Lòng Mẹ không?
Mây thiểu não lắc đầu:
- Không phải, cái bài bữa nọ ở radio mình chép vô vở đó… Cái gì… à …
Bông hồng cài áo đó… Mà… Mây không hát đâu… Mây lạy Mai đó…
Mai hất hàm, chụm môi:
- Để hồi sau phân giải. Bây giờ tụi mình sửa soạn đi. Chắc khách sắp tới rồi
đó…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.