CÁNH GIÓ - Trang 49

thì nó khấm khá ra. Có nghề vẫn hơn.
Có tiếng xe đạp lọc cà lọc cạch ở phía trước. Bà Tư nói với Mây.
- Cái thằng thật linh. Mới nhắc đã về tới.
Mây quay ra cửa. Một thanh niên cao lớn, quần áo lùi xùi xằm xùi đi vào.
- Mày đi đâu đó Chân. Hổng thấy gì hết hả. Con Mây đó. Chân cũng vừa
sực thấy Mây. Cả hai đứa đều ngỡ ngàng một phút. Mây thấy Chân khác
hẳn với thằng Chân lúc ngày xưa. Cao lớn, vững vàng ra. Trong khi đó,
Chân cũng lạ lùng e dè trước một Mây xinh đẹp, thanh nhã. Mây mở lời
trước.
- Trời, anh Chân đây hả. Chắc gặp ngoài đường tui hổng nhìn ra quá.
Chân cũng kêu lên:
- Cô cũng vậy… Mây… lớn quá. Hồi về đưa đám bác Sáu có lớn như vầy
đâu.
- Sao hồi đó tui không thấy anh.
- Có tui chớ sao không. Nhưng cô mắc khóc thấy gì được.
Mây thấy vui vui trước người thanh niên vui tính này. Chân hỏi tiếp:
- Cô về thăm ba má tui đó phải không? Lúc này ở nơi đó ra làm sao, dễ
chịu chớ.
Mây lắc đầu buồn bã không đáp. Làm sao Mây có thể bày tỏ cho mọi người
hay tâm sự của mình. Mà cho dù có nói cũng không ai hiểu. Mà trái lại còn
cười cợt và nhứt định cho là Mây ham trèo cao nên té nặng.
Thấy Mây không đáp mà mặt đổi sắc. Chân nhìn mẹ. Bà Tư nói gạt:
- Hết làm ở đó rồi. Bây giờ con Mây về đây ở nhà mình. Mầy mau chưn
mau miệng kiếm việc làm giùm nó đi.
Chân reo lên:
- May quá, con vừa biết một chỗ cần người. Chỗ xưởng bán gỗ Phụng Tiên
đó mẹ.Chỉ có là công việc hơi mệt chút thôi. Không biết Mây có làm được
không?
Mây mừng rỡ nói ngay không cần suy tính gì hết:
- Trời ơi, anh dẫn tui đi anh Chân. Việc gì tui làm cũng được hết. Tui chịu
cực từ hồi nhỏ lận chớ bộ. Nghe, lẹ chớ không thôi có người tới xin đó.
Bà Tư cũng thúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.