CÁNH GIÓ - Trang 7

Ông Tư cười nhỏ:
- Ăn xin mà được à. Mình hát mình bỏ hơi của mình, ai thích thì cho ai
không thích thì thôi. Cái đó là mình đánh mạnh vô tâm lý của họ mà. Thời
buổi khó khăn, cho vài chục thì tiếc lắm… mẹ… thế mà chúng nó trút cả
ngàn cho mấy cái quán ăn thì không tiếc đâu… Mình làm vậy có vẻ sòng
phẳng hơn… Bác cứ nghe tui, thử rồi xem…
Chú Mây ngẫm nghĩ một hồi. Chú chừng cũng xiêu lòng. Nhưng chú chực
nhớ ra kêu lên:
- Trời, tui không biết đành đàn. Không biết hát. Vậy thì ai hát đây.
Ông Tư cũng bối rối, ông đưa mắt nhìn chú Mây rồi quơ quất nhìn Mây.
Mây kêu lên:
- Tui hỏng biết hát đâu nghen. Kỳ quá trời…
Ông Tư vỗ đùi cái đốp, ông nói:
- Khó chi bác, con Mây đó. No ca ra gì lắm chớ. Tui nghe nó ca tân nhạc
cải cách hoài. Bác ráng tối vài chục cho nó ngồi lê ở mấy cái quán nước
đầu kia kìa. Nó thuộc bài hát dễ như chơi.
- Chú Mây, con hổng chịu vậy đâu chú…
Ông Tư nạt đùa:
- Bộ mày thích ăn xin cho họ chửi lắm hả. Nhứt nghệ tinh nhứt thân vinh
chớ.
- Nhưng cháu đâu có nghề hát…
- Hổng cũng phải ráng chớ…. Được đó Bác Sáu à. Bác không biết đờn thì
gõ nhịp cũng được như gõ hai khúc cây đó mà. Đói thì đầu gối phải lết.
Làm đại đi. Cũng được ít tiền rồi kiếm nghề khác sinh nhai.
Chú Mây thở dài:
- Mu lòa như tui thì còn nghề ngổng gì nữa. Thôi cũng liều một phen. Thử
xem con tạo nó xoay vần đến đâu.
Mây gục đầu vào gối yên lặng.
Ấy thế mà Mây cũng có một giọng hát ra gì. Chiếc phách gổ gõ nhịp rối
loạn, nhưng tiếng hát của Mây mang âm hưởng tâm tình u uất, nghẹn ngào.
Bản đầu tiên Mây ca là bản Làng tôi. Có những câu: Làng tôi xanh bóng
tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ rung….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.