CÀNH HOA E ẤP - Trang 124

“Anh Allen thân mến.

Em có đến thăm mẹ anh, như em đã hứa với anh. Em có nói với bà về

chị Josui thân yêu! Em tả chị cho bà nghe, không giấu giếm chút cảm tình
nào của em. Em nghĩ sẽ làm lay chuyển bà và trong tâm trí em đã hình
dung những chương trình về ngày tiếp khách của chúng ta nhân dịp lễ
giáng sinh. Bà để cho em nói không hề ngắt lời em. Nhưng em phải nghi
ngờ rằng bà để nước bài cho đến phút chót. Anh đã biết thái độ cứng cỏi
của bà, cứng rắn như kim cương, khi bà tin chắc là mình có lý.

Allen tại sao anh không nói với em về đạo luật? Anh không thể kết

hôn với Josui trong xứ sở của chúng ta. Theo cha anh, người ta không thể
làm thế nào chống đạo luật ấy được. Dư luận đã tạo ra luật lệ và dư luận
phải đổi thay. Nhưng chẳng có gì thay đổi ở thành phố chúng ta từ hai trăm
năm nay…

Em không ngớt nghĩ đến Josui. Theo em, anh nghĩ có cách lập cuộc

đời ở nơi khác. Thật là cả sự oái ăm trong đời này.

Đối với anh, em vẫn như xưa.

Cynthia”

Josui đọc từng chữ một, ý tưởng này xâm nhập vào đầu óc và len lõi

vào huyết quản nàng như một nọc độc. Người Mỹ một lần nữa lại đóng
cánh cửa hòa nhập không cho nàng vào. Không bao giờ nàng lấy chàng
được. Lennie, ôi! Lennie!

Nàng bỏ bức thư vào ngăn kéo bàn, giấy nhỏ của nàng. Ở trong bếp,

nàng rưới nước sốt vào món thịt quay và trong món rau. Tại sao Allen
không nói cho nàng biết điều đó? Ồ! Chàng đâu có can đảm nói, nàng
không ngờ như thế. Nay, mọi việc đều sáng tỏ, nàng hiểu lý do tại sao
chàng hay buồn rầu, bực tức.

Chàng ở trong phòng ra, đi giầy Pantoufle, mặc quần áo ngủ. Nàng

chạy lại với chàng, hai tay giơ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.