CÀNH HOA E ẤP - Trang 56

— Ông nhà thật đặc biệt! – Chàng nói giọng trầm và dịu, không bao

giờ nói lớn hơn.

— Tại sao?

— Ông đặc biệt là người Nhật hơn tất cả chúng ta nhưng ông không

ngờ rằng ở ông còn đôi chút ngoại quốc, mặc dầu tất cả sự cố gắng của ông.
Mỹ quốc đã để dấu vết lại ông.

— Mỹ quốc cũng có ảnh hưởng đối với em.

— Đúng vậy. Dù sao, anh cũng yêu mến người Mỹ.

— Ngay cả những người chiếm đóng xứ sở chúng ta à? – Josui ngạc

nhiên.

— Phải, cả họ nữa. Anh không bao giờ tán thành hành động của họ và

thường thường anh thương họ. Nhiệm vụ của họ lớn lao quá!

— Nhiệm vụ nào!

Kobori lại cười:

— Họ muốn biến chúng ta thành người Mỹ – chàng nói. Không thể

được.

— Theo anh, sau khi họ đi, tất cả sẽ trở lại như cũ hay sao?

— Thoạt đầu, sự phản ứng hơi quá đáng – Kobori xác nhận. Chúng ta

sẽ là người Nhật trăm phần trăm và trước tiên chúng ta sẽ phục sinh cái tâm
hồn đặc biệt của chúng ta. Chúng ta sẽ so sánh lẽ hơn thiệt và thu hồi lại
những gì chúng ta đã vứt bỏ đi.

Kobori nói thật hay và không biểu lộ sự kiêu hãnh như bác sĩ Sakai.

— Anh không e sợ gì à? – Josui hỏi.

— Anh còn e sợ gì? Anh sinh trưởng ở một gia đình cổ, bảo thủ, như

em đã biết. Gia đình anh thích hợp dễ dàng với thời bảo thủ hiện nay.
Những người mình đáng thương nhất là hàng mấy mươi ngàn trẻ nhỏ sống
trong cô nhi viện, cha người Mỹ, mẹ người Nhật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.