CÀNH HOA E ẤP - Trang 58

không phải là người duy nhất và được trông thấy một ngày kia sự tàn bạo
của con người sẽ biến mất đi.

Nàng không bao giờ nghe thấy chàng nói nhiều như vậy, với vẻ trang

nghiêm mà nàng cảm thấy rất biết ơn chàng. Không muốn mà chàng đã đáp
câu hỏi của Josui. Nếu nàng thút thật với chàng mối tình của nàng san sẻ
cho người đàn ông khác, có thể vì lòng nhân từ, chàng sẽ khuyến khích
nàng chọn con đường ấy hoặc chàng rút lui cho đến khi nàng quên hẳn
chàng, chàng quyết định không chờ đợi nữa.

— Em rất cảm ơn anh nói như vậy – nàng nói. Kobori, em kính nể

anh.

Nàng cho phép được nhìn chàng và cảm thấy lòng bắt đầu yêu mến

chàng. Đã biết bao thế kỷ, những cuộc hôn nhân thành tựu mà không có
tình yêu. Đối với tổ tiên họ, sự kính trọng và yêu mến là đủ.

Tháng Tám nóng bức lắm, bác sĩ Sakai làm việc nhiều quá. Bệnh nhân

đến bệnh viện đông đảo. Họ đau đớn vì những vết thương cũ, dai dẳng từ
ngày quả bom nguyên tử nổ. Bác sĩ Sakai tận lực chữa chạy cho họ và ông
càng thấy giận hờn người Mỹ.

Sức nóng cuối cùng làm ông ngả bệnh. Ông phải ở nhà nhiều ngày. Ở

trong vườn, một ngày kia mà đặc biệt ông không thấy dễ chịu, ông nghe
tiếng chuông ở hàng rào kêu có vẻ hống hách. Mặc dù rất mệt mỏi, bác sĩ
Sakai tự ra mở cửa, ông chạm trán với một sĩ quan Mỹ.

— Ông muốn gì? – bác sĩ hỏi, nhìn chòng chọc vào mặt người lạ.

— Bác sĩ Sakai?

— Chính tôi.

Ông cau mày, vẻ dữ tợn để làm nản lòng khách. Những người Mỹ này

vào cả nhà riêng người ta nữa sao?

— Cháu là Allen Kennedy.

Bác sĩ Sakai nhớ rõ ràng tên này, mặc dù ông muốn quên.

— Tôi không biết ông, ông nói xẵng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.