CÀNH HOA E ẤP - Trang 8

Josui trở về mười phút sau. Bước chân của nàng vang lên trên con

đường nhỏ và chị hầu gái cất tiếng chào nàng. Bác sĩ Sakai vẫn chờ đợi,
cặp mắt dán vào hồ nước, lưng quay về phía nhà. Bổn phận dạy Josui phải
chào cha. Một lúc sau, ông nghe thấy tiếng nói dịu dàng của nàng:

— Thưa cha, con đã về.

Ông quay lại, cố ngăn không mỉm cười:

— Con về chậm thế!

— Không phải lỗi ở con, Josui nói.

Ở trong vườn, có quầng ánh sáng mặt trời bao bọc. Nàng có một vẻ

đẹp mê hoặc: nàng đi bộ ở Đại học về khiến cho khách bộ hành nhìn thấy
rõ mớ tóc đen bóng loáng, cặp mắt lớn lóng lánh đen, má hồng vì sức nóng,
đôi môi đỏ. Về đến nhà, nàng trút bỏ ngay quần áo đi ra ngoài và mặc chiếc
áo Kimono màu xanh dịu. Ông không muốn nàng mặc y phục Âu Mỹ.

— Tại sao không phải lỗi ở con? – ông hỏi giọng nghiêm nghị.

— Lính Mỹ đi trong phố – nàng giải thích. Mọi người đều đứng chờ.

— Con chờ ở đâu?

— Dưới cổng bệnh viện

Ông không căn vặn nữa.

— Thôi, ta đi ăn cơm. Ta chỉ còn ít thời giờ, ta không muốn đến bệnh

viện muộn. Đó là làm gương xấu cho những bác sĩ trẻ.

Josui hiểu biết tôn chỉ của cha; nàng vội vàng xin lỗi:

— Thưa cha, con rất tiếc.

Nàng nói tiếng Nhật để ông vui lòng, mặc dầu nàng thích nói tiếng Mỹ

hơn.

— Con đã chẳng nói với ta là không phải lỗi của con à?

Ông đi trước, tay chắp ra sau lưng, mắt liếc nhìn hai bên vườn.

— Con đã trông thấy hoa Đỗ quyên chưa? Chưa bao giờ đẹp như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.