CÀNH HOA E ẤP - Trang 94

Bà Kennedy bỏ qua lời nhận xét này. Bà không lưu tâm đến bác sĩ

Sakai.

Allen ngả người ra phía trước, khuỷu tay tì lên đầu gối và cố mỉm

cười, đón chờ một tia hy vọng trên khuôn mặt mẹ chàng.

— À! Mẹ…

Bà nhìn nàng:

— Allen, hãy để cho mẹ ngồi riêng một mình một lúc. Mẹ phải nói

chuyện này với cha con. Thật là một đòn nặng cho cha con. Chúng ta hy
vọng là con kén chọn một người vợ ở đây… Chúng ta có nghĩ đến
Cynthia… Và chúng ta ước mong được trông thấy các cháu nhỏ chạy trong
nhà này, một ngôi nhà quá rộng lớn! Ta ước mong có thêm con nữa, nhưng
không được.

— Chúng con có thể sẽ có con, mẹ ạ.

Chàng tưởng an ủi được mẹ thì chàng lại phạm một lỗi lầm lớn. Phản

ứng của bà bộc phát ngay:

— Ồ! Không Allen! – bà kêu và bỗng đứng dậy.

— Mẹ ơi – chàng áo não kêu, tay chìa ra.

Bà ngả vào lòng con trai, người run lên và thổn thức khóc. Chàng

chưa bao giờ trông thấy mẹ khóc. Cố làm nguôi lòng mẹ, chàng cầm tay bà
và thì thầm:

— Đừng khóc nữa, mẹ… mẹ sẽ thấy…

Nhưng bà bứt ra khỏi tay chàng và chạy đi.

Đi dạo chơi về, ông Kennedy cảm thấy có sự khác lạ trong nhà mình,

ông là một người khả ái, rất khôn ngoan. Vừa vào đến gian phòng lớn, với
sự nhận xét tinh tế ông thấy ngay có sự hỗn loạn nào đó, ông treo mũ, áo
khoác da màu xám và cắm chiếc can vào trong một chiếc bình lớn của
Trung Hoa bằng xứ xanh. Không mấy lúc, ông nghe tiếng chân con trai đi
xuống cầu thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.