CANH KHUYA - Trang 111

Anh ngẩng đầu lên nhìn cô. "Tôi đùa đấy," anh nói. "Tôi không

nghiêm túc. Tôi chỉ...Chúng ta không phân tích tâm lý tối nay thêm nữa,
okay?"

Brittany gật đầu. "Nếu anh muốn, tôi sẽ không trữ đồ uống có cồn

trong nhà khi anh ở đây."

"Không," anh nói. "Nghiêm túc đấy. Cô không phải làm vậy. Ý tôi là,

trừ khi cô thật sự muốn thế. Nhưng tôi sẽ không, kiểu như, phát điên với cô
hay gì đâu. Tôi sẽ không. Tôi đã không. Không phải ở đây."

"Nếu anh thật sự là tên nghiện rượu, anh sẽ không thể chỉ uống một

chai một tối, đúng không?" cô hỏi.

"Chắc chắn," Wes nói. "Không phải tất cả những tên nghiện rượu đều

uống cho đến khi họ mù quáng hàng đêm. Dù nói thật, gần đây tôi đã nghĩ
đến chuyện bỏ hẳn. Không chai nào một ngày nữa. Xem đó, lúc này lúc
khác tôi uống nhiều hơn một. Tôi uống rất nhiều. Nhiều hơn cả những gì cô
có trong tủ lạnh kia. Và tôi hoàn toàn mất kiểm soát. Trước đấy chuyện này
thường xảy ra một hai lần một năm, nhưng gần đây thường xuyên hơn.
Nhưng như tôi đã nói, nó sẽ không xảy ra ở đây. Không phải tôi sẽ biến
thành Ông Hyde hay gì đó ngay được. Đó là chuyện tôi để mặc cho nó xảy
ra. Khá là cố tình. Giống như để xả áp lực hay gì đó. Khi tôi trẻ hơn, tôi gọi
đó là tiệc tùng. Tuy nhiên gần đây nó dường như xấu xí - giống chè chén
hơn là tiệc tùng. Chỉ là... tôi đã ở thời điểm không hề muốn bị hạ gục rồi
tỉnh dậy trong khi nằm úp mặt trước sân nhà người khác, cô hiểu không?"

Cô gật đầu. "Quan niệm khá là chín chắn đó."

"Vấn đề là, tôi không thích bản thân mình khi tôi không có thậm chí

chỉ là một chút cồn vào người," anh thừa nhận. "Dù uống rượu vào tôi cũng
không thích bản thân mình hơn nhưng ít nhất tôi không quan tâm đến cái
quỷ gì khi đó cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.