CANH KHUYA - Trang 119

Brittany hé nhìn quanh các góc trước khi bước vào bếp. "Anh có một

mình thôi à?"

Anh cười với cô. "Yeah, cô nghĩ tôi đang làm gì? Nấu bữa tối cho

Amber? Thực tế đi. Chỉ mùi của món thịt hầm này cũng chứa quá nhiều ca
lo."

"Thịt hầm," Britt nhắc lại, vẫn di chuyển chầm chậm thận trọng, đặt

túi lên một chiếc ghế trong bếp. " Là món kia sao? Nó có mùi tuyệt quá."

"Thịt gà, cà chua đóng hộp, đỗ xanh và một chút cà ri," anh bảo cô.

"Tống tất cả vào với nhau, nấu trong vài giờ và cô có một món rất tuyệt -
thậm chí nếu cô đang ở giữa...không nơi nào."

Anh vừa định nói Afghanistan. Cô chắc chắn thế.

"Anh có nhận được tin nhắn của tôi không?" cô hỏi. "Tôi không có số

di động của anh, vì vậy tôi đã gọi máy trả lời ở đây và..."

"Tôi nhận được rồi," anh nói.

Cô đã gọi để báo rằng cô được yêu cầu ở lại bệnh viện thêm 4 giờ nữa.

"Tôi cho rằng 4 tiếng là đủ để chạy đến cửa hàng mua vài thứ cô

không có," Wes bảo cô. "Tôi đã dùng gà trong tủ lạnh vì nó đề ngày hôm
nay. Hi vọng cô không phiền."

Brittany bật cười, nhưng đó là kiểu cười của Mary Tyler Moore, yếu ớt

và nghe đầy nghi ngờ giống như một tiếng khóc. "Tôi phiền việc anh nấu
bữa tối ư? Tôi phiền việc có một món ăn thơm lừng chờ sẵn ngay khi tôi
bước vào cửa ư? Dù vậy anh có thể tắt bếp đi độ năm phút không? Tôi thật
sự cần tắm." Giọng cô run rẩy.

Wes quay sang nhìn cô đầy quan tâm. "Cô ổn chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.