CANH KHUYA - Trang 125

Vì vậy tôi nói, ‘Không sao cả, tôi sẽ chỉ việc bò vào rốn của cậu cho

ấm thôi, Santa Claus à."

Cô cười phá lên. "Oh, Chúa ơi, anh quá đáng thật."

"À, sheesh, lời đầu tiên của cậu ta với tôi là tôi sẽ ra đi vào buổi tối."

"Thử thách với sóng là cái gì?" cô hỏi.

" Đó là nơi giáo viên hướng dẫn sẽ đưa tất cả những thí sinh SEAL ra

biển, vẫn mặc quân phục trên người. Nước lạnh cóng và chúng tôi phải nối
tay nhau ngồi đó trong hàng giờ, chịu sóng đập vào, lạnh đến sun người.
Nó giống như một bài kiểm tra sức chịu đựng."

Brittany đang quan sát anh khi anh di chuyển đến bên tủ lạnh. Cằm cô

dựa trên tay, một nụ cười nhỏ trêu đùa nơi khóe môi cô. Chúa ơi, anh yêu
cách cô cười với anh như vậy.

"Không cần phải nói, câu bình luận Santa của tôi không được đón

mừng lắm. Nhưng chúng tôi tuân thủ luật lệ. Tôi cơ bản đã phải đẩy và kéo
cậu ấy qua khóa huấn luyện chướng ngại vật, rồi lôi cậu ấy đằng sau mỗi
lần chúng tôi chạy hay bơi. Bây giờ cậu ấy có thể bơi vượt tôi - đừng kể
cho cậu ấy nhé - nhưng lúc đó cậu ấy rất thảm hại. Sức lực phần thân trên
của cậu ấy cũng rất tệ."

Về phần mình cậu ấy cũng đã giúp tôi giữ ấm khi răng tôi chuẩn bị va

vào nhau đến long ra khỏi đầu. Và hóa ra cậu ấy học tốt hơn tôi. Cậu ấy
giúp tôi khá nhiều với những hướng dẫn trên lớp. Và cả khi vác IBS đi -
chúng tôi ở trong một đội thuyền 8 người, bất cứ đi đâu, chúng tôi đều phải
kéo theo cái vật được gọi là Thuyền bơm phồng nhỏ gọn. Nhỏ gọn cái
mông ấy. Vật đó nặng tựa triệu pound. Tôi đã phải đứng trên đầu ngón chân
và chạm vào nó bằng đầu ngón tay vì quá thấp. Mọi người khác đều cao
hơn tôi, nhất là Bobby. Tôi dám chắc cậu ta đã mang cả phần mình và phần
tôi nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.