CANH KHUYA - Trang 143

Lời của cô như tiếng nhạc bên tai. Chúa ơi, cô thật xinh đẹp. Ngọn đèn

đường chỉ chiếu sáng một phần khuôn mặt cô, đổ bóng lên và nhấn vào gò
má cô, vào khuôn miệng ngọt ngào của cô. Mắt cô lấp lánh, và cô cho anh
một nụ cười khiến cho trong vòng nửa giây, anh tin chắc mình vừa nghe
thấy tiếng hát của thiên thần.

Anh sắp sửa hoặc cười hoặc khóc, vì vậy anh bật cười và vươn tới cô,

sau đó cô đã ở trong vòng tay anh và hôn anh.

Và hôn anh, hôn anh.

Anh muốn kéo cô lên đùi, lột cô ra khỏi chiếc quần short đó, mở khóa

quần anh và...

Anh chẳng thèm quan tâm cái quỷ gì về việc họ đang ở giữa nơi công

cộng. Đó không phải là thứ có thể dừng anh lại.

Chỉ là cô xứng đáng có được nhiều hơn một cuộc tàu nhanh trên ghế

trước xe anh.

Sự thật, cô xứng đáng với ai đó tốt hơn anh.

Nhưng quỷ thật, môi cô quá ngọt ngào, cơ thể cô quá mềm mại. Tay

anh đã ở trên áo cô, ngón tay anh trượt vào làn da mượt mà như lụa của cô,
lòng bàn tay anh ôm khít lấy sức nặng của ngực cô.

Cô mở miệng rộng hơn, mời gọi anh đi vào, anh hôn cô thật sâu,

nhưng thật chậm. Nếu cô đổi ý, anh muốn cô có thể lùi ra xa, dừng anh lại
bất cứ lúc nào.

Nhưng cô không làm thế. Cô phát ra một âm thanh gợi tình sâu trong

cổ họng, khi ngón tay cô tìm thấy mép áo của anh và trượt vào làn da trần
trên lưng anh. Tay cô ấm áp, mềm mại và hoàn hảo, cũng như mọi phần
khác trên người cô vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.