CANH KHUYA - Trang 206

Cô mỉm cười. "Có thể - để ăn chắc - anh nên đảm bảo em sẽ không

ngủ chút nào tối nay."

Nụ cười của cô và lời nhận xét đầy ngụ ý đó đã đủ thuyết phục anh

rằng cô thực sự ổn - cùng với sự thật rằng cô đang thử cẩn thận dời trọng
tâm sang chân phải.

"Em nghĩ rất có thể mình đã đập vào cái xương là lạ nào đấy," cô bảo

anh, chứng minh cho anh thấy cô thật sự có thể đi mà không cần giúp đỡ.
Như lời cô nói, cô chỉ bị choáng và bầm tím.

Nhưng những vết thương ở đầu có thể rất phức tạp. Anh chắc chắn

phải giám sát cô chặt chẽ ngày mai và sau đó. Có những việc cô không nên
làm, ví dụ như về nhà trên mô tô của anh.

Anh có thể nhìn thấy cửa hàng kem phía cuối phố. Nó làm ăn khá là

phát đạt dù có một đống lộn xộn cách đó chỉ vài căn nhà. Những chiếc bàn
che ô được đặt ở trước cửa, ngay trên vỉa hè.

"Để anh đi mua kem cho em," anh bảo cô. "Em có thể ngồi đây ăn

trong khi anh đưa Harley về nhà. Anh sẽ lái ô tô quay lại đón em."

"Nhưng em thích là cô nàng mô tô của anh," cô nói. "Shades of

Gidget, anh biết không?"

"Rất tiếc, nhưng anh không muốn mạo hiểm," anh nói.

Cô biết anh đang nói về đầu của cô. "Chỉ là va đập nhẹ thôi mà."

"Chịu thua đi," anh bảo cô. "Em sẽ không thắng trận tranh cãi này đâu.

Anh sẽ trở lại sau..." Anh nhìn đồng hồ. "28 phút nữa."

Brittany bật cười. "28? Chính xác? Em không biết là mình đang qua

lại với Ngài Spock đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.