CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 115

- Duy nhất, đúng thế. Nó cũng là đứa con trai duy nhất của em gái út của

tôi. Bố nó chết khi nó mới được 10 tuổi. Bà mẹ đáng thương của nó không
bao giờ biết rõ được những gì bố nó đã làm với thằng bé. - Đôi mắt ông ta
cúi xuống tấm thảm đã sờn rách. - Bố nó luôn luôn gặp những chuyện rắc
rối, cho đến tận ngày ông ta chết. Chính bố nó đã dạy nó vi phạm pháp luật.

- Ông có biết ai có thể muốn giết cháu trai của ông không?

Câu trả lời bật ra ngay.

- Không. Cảnh sát nói nó đã giết ông Garner, nhưng tôi không bao giờ tin

điều đó. Đúng là Dale đã sử dụng séc không có bảo chứng và đã ăn cắp thẻ
tín dụng để giúp đỡ mẹ nó. Nhưng nó không thể làm hại đến cả một con
ruồi. Nó là một thằng bé tốt bụng: nó đưa những con vật ốm về nhà để
nuôi, đưa chúng đến bác sĩ thú y và thanh toán bằng tiền túi của mình.

- Tôi biết - Josie nói mà không nhìn Marc. - Tôi biết Dale. Tôi cũng thế,

tôi chưa bao giờ tin cậu ta phạm tội. Tôi rất muốn tìm ra kẻ giết cậu ấy. Nếu
một lúc nào đó mà ông nhớ ra được điều gì đó thì đừng ngại gọi điện cho
chúng tôi.

Ông già mím môi và lắc đầu.

- Tôi đã viết thư cho nó khi nó ở trong tù. Nó không thích viết thư nhưng

dù sao thì nó cũng đã viết cho tôi mấy chữ vào tháng trước. Đợi đã, tôi sẽ
đi tìm nó cho anh chị.

Ông già đứng dậy một cách khó nhọc, bước đi khập khiễng đến một cái

bàn nhỏ có chân bị cập kênh rồi mở ngăn kéo bàn ra. Ông lấy ra một chiếc
phong bì có đề tên ông và đưa nó cho Josie.

Trong phong bì là một tấm bưu thiếp. Một cảnh thiên nhiên. Mặt sau có

một vài chữ viết rất xấu. Dale hỏi thăm tin tức của ông bác già của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.