CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 118

Holliman chỉ khẩu súng.

- Úi chà! Tôi sẽ không có thời gian để gọi điện nếu như có kẻ tấn công

tôi, đúng không nào? May mà tôi còn có khẩu súng này đây.

Marc ngước nhìn ông già.

- Ông có nuôi chó chứ?

- Không, tôi không thể chăm sóc bọn chúng được.

- Vậy thì ông hãy giữ súng ở bên cạnh mình và khóa kín cửa lại. Tôi sẽ

yêu cầu ông cảnh sát trưởng thỉnh thoảng điều một chiếc xe tuần tra trong
khu này.

Holliman mỉm cười với Marc.

- Cảm ơn, con trai!

Bàn tay đặt lên trên quả đấm cửa ra vào, Marc quay người lại nói:

- Ngày mai lúc 14 giờ, Dale sẽ được an táng. Tôi có thể đưa ông đến đó,

nếu ông muốn.

Ông già nuốt nước miếng một cách khó nhọc.

- Anh muốn giúp một người lạ sao ?

Marc chỉ tay lên khẩu Colt và bao đựng súng bằng da đã sờn treo trên

tường, và cả ngôi sao bị xạm đen của đội cảnh sát đặc nhiệm gắn phía trên.

- Chúng ta không phải là những người lạ.

Holliman đồng ý.

- Trong trường hợp này thì tôi đồng ý. Cảm ơn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.