CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 134

Trong trăm loại dầu có nắng dãi mưa dầu là loại dầu không thắp Trong

trăm thứ bắp có lắp bắp mồm lắp bắp miệng là bắp không rang Trong ngàn
thứ than có than thở thở than là than không quạt Trong hàng loại bạc có bạc
tình bạc nghĩa là bạc không đổi kêu mà không kêu Trai nam nhi anh đà đối
đặng Gái xuân thời em tính răng?

Hò ơ...

Giọng người thiếu nữ:

Chứ em hỏi anh nì Chữ chi là chữ chôn xuống đất Chữ chi là chữ cất lên

cao Chữ chi nặng mà không ai mang nỗi Chữ chi mà gió thổi bay là không
bay?

Trai nam nhi bên chàng đối đặng Miếng trầu cay hò ơ ơ ơ... là cho

chàng Toản lại tiếp. Cậu, chính cậu cũng không hiểu vì sao mình lại thuộc
câu hò, trong tiềm thức chăng:

Hai chữ tiền tài anh bỏ xuống đất Hai chữ nhân nghĩa anh cất trên cao

Hai chữ nhớ thương muốn tha không nỗi Chữ tình chữ nghĩa gió thổi bay
cũng không bay Trai nam nhi anh đà đối đặng Gái xuân thời em tính răng?

Hò lờ ơ ơ... là hò là khoan...

- Hi… hi…, anh nói đó nha. Hai chữ tiền tài anh bỏ xuống đất. Vậy là

em không phải khấu đầu quỳ bái đúng không anh Toản?

- Em là… là Lan nhi đúng không?

- Em là Đoàn Thị Ngọc Lan.

Đây quả là người quen của Toản. Còn nhớ cô bé gái nhỏ ngày trước hỏi

Toản “Hoàng thượng có ăn được không?” giờ đã là thiếu nữ mười ba. Theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.