CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 218

phải là vương quốc mỗi ngày càng lớn hơn với các thuộc địa trải dài từ tây
sang đông. Người duy nhất mang lại cho ông nụ cười chính là Amellia bé
nhỏ.

Việc xuất hiện của Bàn cùng những câu chuyện về đất nước xa xôi ở

phương Đông huyền bí cùng những câu chuyện cười của anh đã mang lại
sức sống mới cho ba nàng công chúa. Mary đã thôi không còn khô khan và
chúi mũi vào những cuốn sách nữa. Sự cô độc trong tâm hồn Sophia ngày
càng nguôi ngoai. Đặc biệt là sức khỏe của Amellia lại tốt hơn từng ngày.
Đó chính là lý do George cho phép Bàn đến vườn Buckingham mỗi cuối
tuần.

Một ngày nọ, đang khi Bàn say sưa kể về đại thắng của nhà Tây Sơn

trước sự xâm lăng của ba mươi vạn quân Thanh, Amellia quay sang hỏi:

- Ngài nói chỉ trong vòng mười ngày, đại quân nhà Tây Sơn các anh

vượt núi băng rừng, qua một chặng đường dài như thế mà đánh đuổi kẻ thù
à? Em không tin. Làm sao được? Phải chăng các Ngài biết bay?

- Đúng thế, Ngài Jack ạ – Mary tiếp lời. Chắc chắn là phải có mánh

khóe nào ở đây.

Bàn hơi phật ý khi nghe nói đến từ “mánh khóe”. Anh trả lời:

- Thật ra thì khi tiên Đế chuyển quân, tôi đã ở phía Bắc rồi. Tôi chỉ biết

đoàn quân di chuyển liên tục mà không cần phải dừng lại ăn uống, ngủ
nghỉ.

- Không ăn uống, ngủ nghỉ. Nói vậy thì di chuyển nhanh nhu vậy có vẻ

khá hợp lý. Nhưng con người ta không thể chỉ đi như vậy mà không ăn.
Phản khoa học lắm và không hợp logic – Mary lại phản bác.

- Này nhé, rất đơn giản. Trong quân, cứ ba người làm thành một tổ. Họ

kết một cái võng, cứ hai người lại cõng một người. Đi được hai canh giờ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.