CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 236

các nước nghèo nàn, lạc hậu. Ngay cả nhà Thanh, người ta còn không xem
là gì huống chi Đại Việt. Cảnh mỉm cười, lấy ra một lọ thủy tinh có chứa
một ít chất bột màu vàng sáng.

- Ngài có biết đây là gì không, thưa Tổng Tài?

- Chất bột gì thế? Xem ra rất quan trọng. - Bonaparte bắt đầu tỏ vẻ quan

tâm.

- Trước khi giải thích, Ngài lảm ơn cho tôi mượn một tờ giấy bỏ đi và

một vật cứng. Tôi sẽ biểu diễn cho Ngài thấy.

Cầm lấy tờ giấy Bonaparte đưa, Cảnh rắc vào đó một ít bột, đoạn gói

lại. Xong xuôi, trước ánh mắt tò mò của vị Tổng Tài, cậu dùng cái chặn
giấy gõ mạnh vào gói giấy. Ngay lập tức, một tiếng “bép” nhỏ vang lên,
theo sau là sự bốc cháy của tờ giấy.

- Chắc Ngài cũng biết nước tôi đang bị chia cắt làm thành hai miền –

Cảnh nói. – Thứ bột này là do người của Ngụy quốc chế tạo ra. Họ dùng
chúng để tạo thành một thứ gọi là “hạt nổ”, gắn vào viên đạn. Những thám
tử của chúng tôi đã lẻn vào và ăn cắp được. Còn nữa, đây là một viên đạn
của họ.

Đặt mọi thứ lên bàn, Cảnh nói tiếp.

- Những khẩu súng chúng ta thường dùng có tốc độ bắn là khoảng ba

viên cho đến bốn viên một phút. Nhưng với viên đạn này cùng cây súng đã
cải tiến của họ, tốc độ bắn rất nhanh, lên đến tám đến mười viên một phút,
có nghĩa là cứ khoảng tám giây là họ bắn được một viên. Chưa hết, sức
mạnh và cự ly của viên đạn lại gấp ba lần loại súng của chúng ta. Điều
quan trọng là họ đã bán phát minh này cho người Anh.

- Thế sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.