CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 321

- Đây là lễ giáo của nước anh. Em tuy là vợ anh, nhưng chúng ta chưa ra

mắt người lớn trong nhà. Khi đến Phú Xuân, em sẽ được gặp họ và sẽ có
một buổi lễ đón nhận em vào làm thành viên trong tộc. Khi đó em mới
được vào đây. Đừng buồn anh nhé.

- Em hiểu rồi, chàng yên tâm đi. Em muốn đi dạo khắp nơi, chàng đưa

em đi nhé.

Bàn mỉm cười và nắm lấy bàn tay nhỏ xinh của Sophia mà dẫn cô đi

thăm thú khắp nơi. Họ thuê một chiếc xe ngựa bình thường, không phải
loại dành cho Hoàng tộc hay quan lại. Bàn nói không muốn người khác chú
ý.

Phố phường đã thay đổi rất nhiều so với năm năm trước. Cả thành Quy

Nhơn đã được quy hoạch lại. Đường phố thênh thang với lòng đường rộng
mười mét, hai vỉa hè hai bên cùng những phiến đá Granit được lát ngay
ngắn. Ngắm nhìn những căn nhà trên phố, hai vợ chồng càng ngạc nhiên
hơn khi thấy toàn bộ đều được xây bằng gạch. Họ tìm mãi cũng không thể
nào tìm thấy những mái nhà tranh vách đất. Ông lão đánh xe hỏi:

- Cậu chắc đến từ nơi khác và có lẽ ở một vùng quê nào đó, còn cô đây

là người nước ngoài.

- Vâng, đúng thế. Nhưng tôi không phải là người ở quê. Tôi theo cha đi

buôn ở trên biển, năm năm rồi mới về nhà. – Bàn cố tình giấu đi thân phận
của mình.

- À, ra vậy. Thế thì không có gì lạ khi cậu tỏ ra ngạc nhiên. Cả thành

Quy Nhơn bây giờ không còn được gọi là thành nữa mà thêm một chữ phố.
Gọi là thành phố Quy Nhơn. Đức vua anh minh đã cho người làm cái gì gọi
là quy hoạch ấy. Ngài cho xây dựng lại hết. Đường phố khang trang, rộng
rãi. Nhà cửa thì được xây bằng gạch hẳn hòi. Nhà tranh vách đất khi xưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.