CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 335

- Bệ hạ! Thần thấy nên dùng Nam Việt. Ý chỉ người Việt ở phương

Nam.

- Không được - Định lại một lần nữa phản bác. - Ông quên đó là tên của

quốc gia cổ Nam Việt ở Trung Hoa sao? Vả lại, vua của nó là Triệu Đà, kẻ
đã đô hộ chúng ta nghìn năm trước hay sao?

- Thế thì ông giỏi thì nghĩ ra cái tên đi!

Giữa hai ông dường như không ai chịu ai. Lúc này, một người khác

cũng trong nhóm thập nhị tinh tú tên Hoàng Minh Khánh xen vào.

- Bệ hạ, thế thì chúng ta hãy đảo ngược lại, gọi là Việt Nam. Thần chợt

nhớ đến năm xưa Nguyễn Bỉnh Khiêm có câu thế này:

Tuệ tinh cộng ngưỡng quang mang tại Tiền hậu quang huy chiếu Việt

Nam - Đúng... Đúng... Tôi cũng vừa nghĩ ra như ông - Định cười lớn.

- Ai da! - Trịnh Hoài Đức lại châm chọc - Nếu đã nghĩ ra thì sao không

nói từ sớm, phải đợi Khánh Đại nhân nói ra rồi mới vơ vào mình.

- Ông... Ông... Ông...

Định chỉ tay vào Đức, miệng lắp ba lắp bắp. Đức nói đúng quá rồi còn

gì, ông ta có nghĩ ra được gì đâu.

- Được rồi, hai vị Khanh gia không cần phải tranh cãi nữa, Quốc hiệu

mới sẽ là Việt Nam. Hai ngày sau sẽ tế trời, công bố cho toàn dân.

Vậy là hai ngày sau, ngày 27 tháng 10 năm 1800, Vua Gia Long cho

làm lễ tế cáo trời đất, bố cáo thiên hạ đổi Quốc hiệu thành Việt Nam. Mỉa
mai thay, đây cũng là ngày cậu con trai của Quang Bàn ra đời. Phải chăng
đây là một điềm báo trước về cục diện nước Nam sau này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.