CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 388

Bình thường, Jannier là một người hết sức cẩn trọng và lão luyện trong

chiến đấu. Thế mà giờ đây, mãi ngủ quên trên chiến thắng sắp tới trước
mắt, ông ta đã quá xem thường cánh quân này. Tuy vậy, để tỏ ra mình là
một người hiểu biết, ông ta dặn dò hoa tiêu báo cáo tình hình của đoàn
thuền này cứ mỗi dặm tiến tới một lần.

Người hoa tiêu tiếp tục theo dõi tình hình và thông báo cự ly tiếp cận.

“Còn bốn hải lý… Còn ba hải lý… Còn hai hải lý”. Khoảng cách về thời
gian báo cáo cũng không đều nhau. Mỗi lần báo cáo lại lâu hơn lần trước.
Có vẻ như tốc độ của đoàn thuyền nọ chậm dần lại. Jannier hất hàm nói với
người phụ tá:

- Trung tá, anh thấy chưa? Tốc độ của chúng đang giảm lại. Chắc là

chúng không ngờ ta đang tấn công ở đây nên không dám tiến tới nhanh
hơn, nếu như tôi không sai thì chúng sẽ dừng lại cách chúng ta một hải lý.

- Hy vọng là vậy. Tôi cũng tin vào phán đoán của Chuẩn Đô đốc.

- Thôi, quay lại trận đánh nào. Anh hãy truyền tin cho các thuyền chở

lính nhanh chóng áp sát và đổ bộ lên bờ.

Lệnh đổ bộ được thực thi. Nhân lúc hai bên đang giao chiến, các con

thuyền chở lính đang tiến hành tiếp cận vùng biển Cần Giờ. Sau một lúc,
cuối cùng cũng đã có ba trong số hai mươi chiếc đổ bộ thành công với một
nghìn năm trăm lính. Bọn họ nhanh chóng ổn định đội ngũ rồi tiến nhanh
về hướng cảng Bến Nghé với mục đích vô hiệu hóa các khẩu đại bác trên
bờ.

Cùng lúc này, đoàn quân Tây Sơn đã đến được cổng thành. Lẽ dĩ nhiên

đây chính là quân đoàn ba và người thống lãnh là vị Trung tướng trẻ Đặng
Văn Phi. Anh vô cùng ngạc nhiên khi không hề thấy sự chống cự. Ngược
lại, cổng thành lại rộng mở. Có một người chạy nhanh đến, cho biết có lời
muốn nói với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.